Đêm 10/6 dầu giảm 5%

Mời bác đi tìm xem copy từ đâu, chả lẽ chiện vặt vãnh như vậy mà ko viết nổi. Thế thì lấy đâu ra dũng khí để vẽ kịch bản giá dầu được chứ?

Còn sắp tới sẽ có những bài 100% là copy từ trên mạng, và em cũng phi lộ trước điều đó

bài hay. kể dẫn thêm link để a/e ngâm cứu nữa thì tuyệt

Đây ạ, topic này hoàn toàn copy và gu gồ dịch ạ

Câu chuyện cuối tuần 58 ( cũ)

Một cuộc khảo sát đất hiếm từ tiền tuyến: Tại sao Hoa Kỳ lo lắng?
2019-06-15 17:52
Phóng viên “Tuần báo kinh tế Trung Quốc” Li Yonghua | Jiangxi Luzhou báo cáo

Đất hiếm! Đất hiếm!

Kể từ ngày 20 tháng 5, Tổng Bí thư Tập Cận Bình đã điều tra các doanh nghiệp đất hiếm có liên quan trong cuộc điều tra của Cống Châu, tỉnh Giang Tây và đưa ra những chỉ dẫn quan trọng trong việc thúc đẩy sự phát triển bền vững của ngành công nghiệp đất hiếm. Giá trị đặc biệt của đất hiếm là tài nguyên chiến lược đã thu hút nhiều sự chú ý.

Cả thế giới đang chú ý: Liệu đất hiếm sẽ trở thành con chip thương lượng cho Trung Quốc chống lại Hoa Kỳ?

Vào cuối tháng 5, khi người có liên quan phụ trách Ủy ban Cải cách và Phát triển Quốc gia trả lời các câu hỏi về sự phát triển của ngành đất hiếm, ông nói: Nếu có ai muốn sử dụng các sản phẩm do đất hiếm xuất khẩu của chúng tôi sản xuất và sử dụng nó để ngăn chặn sự phát triển của Trung Quốc, như vậy ta nghĩ Cống Nam nguyên trung ương khu Xô-Viết nhân dân và người dân Trung Quốc sẽ không cap hứng.

Điều này đã được thế giới bên ngoài giải thích là một “cảnh báo đất hiếm” từ chính phủ Trung Quốc.

Sau các tuyên bố công khai, các bộ phận liên quan của Ủy ban Cải cách và Phát triển Quốc gia đã tổ chức một hội nghị chuyên đề về ngành đất hiếm. Trong vòng hai ngày 4 và 5 tháng 6, các chuyên gia, đại diện doanh nghiệp và trưởng bộ phận liên quan của các khu vực sản xuất đất hiếm lớn đã được triệu tập tương ứng. Hội thảo chuyên đề. Điều này là cực kỳ hiếm trong lịch sử phát triển của ngành công nghiệp đất hiếm.

Sự đồng thuận cơ bản đạt được tại ba diễn đàn này là đất hiếm là nguồn tài nguyên khan hiếm không thể tái tạo. Nhà nước phải tăng cường giám sát toàn diện ngành công nghiệp đất hiếm, tiến hành cải chính trật tự sản xuất, trấn áp các hoạt động bất hợp pháp và bất hợp pháp, và sản xuất bất hợp pháp và buôn lậu. Nó che giấu cơ thể và cắt đứt hoàn toàn chuỗi công nghiệp “đen”, nó phải tăng cường kiểm soát và kiểm soát xuất khẩu, thiết lập cơ chế truy xuất nguồn gốc và đánh giá cho toàn bộ quá trình xuất khẩu đất hiếm, đồng thời hỗ trợ tiến bộ khoa học và công nghệ cao của ngành, và đẩy nhanh việc thực hiện quy mô dựa trên quy mô. Mở rộng, chuyển sang phát triển theo định hướng đổi mới dựa trên khả năng nghiên cứu và phát triển cơ bản và tiến bộ công nghệ, tạo thành lợi thế cạnh tranh trong toàn bộ chuỗi ngành.

Có thể thấy trước rằng một sự cải chính và quy định đặc biệt của ngành công nghiệp đất hiếm sắp bắt đầu, và giá trị đặc biệt của đất hiếm như một nguồn tài nguyên chiến lược sẽ được nhấn mạnh và nhấn mạnh.

Vào ngày 28 tháng 5, người có liên quan phụ trách Ủy ban Cải cách và Phát triển Quốc gia đã cho bạn một khoa học:

Đất hiếm là tài nguyên không tái tạo, bao gồm tổng cộng 17 nguyên tố, thường được chia thành đất hiếm nhẹ và đất hiếm nặng, và đất hiếm nặng có giá trị hơn. Các nguyên tố đất hiếm có các tính chất vật lý tuyệt vời như điện từ ánh sáng. Khi các nguyên tố đất hiếm được thêm vào các vật liệu khác, chúng có thể cải thiện đáng kể chất lượng và hiệu suất của các sản phẩm, và đóng vai trò đá đá điểm vào vàng, được gọi là vitamin vitamin của ngành công nghiệp hiện đại. Các nguyên tố đất hiếm được sử dụng rộng rãi trong các lĩnh vực công nghiệp hiện đại như luyện kim, hóa dầu, quang học, laser, lưu trữ hydro, bảng hiển thị và vật liệu từ tính.

| Lợi thế tuyệt đối

Có một loại dầu ở Trung Đông và đất hiếm ở Trung Quốc.

Sự phân bố tài nguyên đất hiếm ở Trung Quốc là “Bắc nhẹ Nam nặng”. Các khoáng vật đất hiếm nhẹ chủ yếu phân bố ở các vùng phía bắc như Bao Đầu ở Nội Mông và Lương Sơn ở Tứ Xuyên. Cho dù đó là đất hiếm nhẹ hay trữ lượng đất hiếm nặng, Trung Quốc là số một thế giới.

Theo Báo cáo Nghiên cứu Chứng khoán Thương gia Trung Quốc, sản lượng khoáng sản đất hiếm toàn cầu là khoảng 195.000 tấn trong năm 2018, và sản lượng của Trung Quốc là khoảng 120.000 tấn, chiếm 62%.

Tuy nhiên, cũng có những loại đất hiếm ở nhiều nơi trên thế giới. Tại sao ngành công nghiệp đất hiếm của Trung Quốc có thể thống trị?

Hoa Kỳ đã từng là nhà sản xuất đất hiếm lớn nhất thế giới và từng là nhà xuất khẩu đất hiếm lớn, nhưng nó đã ngừng khai thác trong nhiều năm. Không chỉ Hoa Kỳ, mà các quốc gia khác cũng trong tình trạng tương tự.

Tại sao lại thế này? Một mặt, các nước phát triển không chịu trách nhiệm về thiệt hại môi trường do khai thác đất hiếm gây ra, mặt khác, việc đất hiếm không được khai thác ở nước ngoài cũng là kết quả của cạnh tranh chi phí.

Mạnh Thanh Giang, tổng thư ký của Hợp kim đất hiếm thuộc Hiệp hội Công nghiệp đất hiếm Trung Quốc và phó tổng thư ký của Hiệp hội đất hiếm Giang Tây, nói với Tuần báo kinh tế Trung Quốc rằng các loại đất hiếm nhẹ ở miền bắc Trung Quốc tập trung ở khu vực khai thác quặng sắt. Không bao gồm chi phí, ở Cống Nam, đất hiếm ion độc đáo cộng với lớp nền phía dưới cùng của mỏ Đất hiếm Nam Trung Quốc là đá granit, cho nên nó được khai thác bởi quá trình lọc nước tại chỗ, và có chi phí thấp hơn nhiều so với các nơi khác trên thế giới.

Đất hiếm được khai thác ở nước ngoài phải được gửi đến Trung Quốc để khai thác và phân tách

Ngoài quặng đất hiếm, quan trọng hơn, Trung Quốc đã độc lập phát triển và làm chủ công nghệ cốt lõi của một liên kết quan trọng trong ngành công nghiệp đất hiếm.

“Thời báo New York” của Mỹ đã báo cáo: “Về vấn đề đất hiếm, Hoa Kỳ đã khó theo kịp”. Và Trung Quốc đã hoàn toàn thống trị một trong những quy trình quan trọng nhất trong chế biến đất hiếm, chuyển đổi oxit đất hiếm thành kim loại và phải trả giá. Năng lực sản xuất thấp đến mức các công ty ở những nơi khác không muốn đầu tư vào các nhà máy chế biến của riêng họ … "

Chu Hoành, phó tổng giám đốc của một công ty khai thác thuộc Tập đoàn đất hiếm Lu Châu, nói với Tuần báo kinh tế Trung Quốc rằng có 17 loại nguyên tố đất hiếm, bao gồm Sc (), Y () và 15 lanthanide. Đặc tính hóa học rất giống nhau, đặc biệt là Đó là 15 loại lanthanide, giống như 15 anh em sinh đôi. Rất khó để tách chúng ra từng cái một.

Viện sĩ Từ Quang Hiến, cha đẻ của đất hiếm Trung Quốc, đã khắc phục vấn đề thế giới này bằng công nghệ khai thác theo tầng và giành giải thưởng Khoa học và Công nghệ Quốc gia.

Trong Tập đoàn đất hiếm Lu Châu, phóng viên của Tuần báo kinh tế Trung Quốc đã thấy rằng các hàng bể chiết xuất màu xanh đậm được liên kết chặt chẽ. Chu Hoành nói, “Chúng tôi đang sử dụng công nghệ chiết xuất của Từ. Từ thời điểm này, các nguyên liệu thô đất hiếm được đưa vào. Sau khi một lớp khai thác lớp, đất hiếm có độ tinh khiết cao xuất hiện từ đó.”

Báo cáo thường niên về đất hiếm Minmetals cho biết công ty có thể phân tách hoàn toàn 15 loại nguyên tố đất hiếm có độ tinh khiết cao, hơn 80% sản phẩm có độ tinh khiết lớn hơn 99,99% và độ tinh khiết của một số oxit đất hiếm như oxit xeri có độ tinh khiết cao. Tỷ lệ sử dụng tài nguyên là hơn 98,5%.

Trước khi Từ Quang Hiến phát minh ra công nghệ này, trữ lượng tài nguyên đất hiếm của Trung Quốc đứng đầu thế giới, nhưng họ chỉ có thể nhập khẩu khoáng sản đất hiếm và hỗn hợp đất hiếm cho nước ngoài trước khi nhập khẩu các sản phẩm đất hiếm. Với công nghệ khai thác của mình, Trung Quốc đã vươn lên từ một quốc gia tài nguyên đất hiếm thành quốc gia lớn nhất trong ngành công nghiệp đất hiếm. Một số nhà sản xuất đất hiếm nước ngoài từ lâu đã độc quyền thị trường quốc tế đất hiếm đã phải cắt giảm sản xuất, chuyển đổi sản xuất hoặc thậm chí ngừng sản xuất.

Một phó chủ tịch giấu tên của Hiệp hội Đất hiếm Trung Quốc đã chấp nhận một cuộc phỏng vấn với phóng viên của Tuần báo Kinh tế Trung Quốc. "Công nghệ khai thác và khai thác đất hiếm của Trung Quốc khiến chi phí của chúng tôi thấp hơn nhiều so với các nơi khác trên thế giới. Họ không thể cạnh tranh với chúng tôi. “”

Theo báo cáo của Cơ quan Khảo sát Địa chất Hoa Kỳ vào tháng 2 năm nay, từ năm 2014 đến 2017, 80% các hợp chất và kim loại đất hiếm nhập khẩu ở Hoa Kỳ là từ Trung Quốc, 6% từ Estonia, 3% từ Nhật Bản và Pháp và các hợp chất từ Estonia, Pháp và Nhật Bản. Và các sản phẩm kim loại thậm chí có nguồn gốc từ Trung Quốc và các khu vực khác.

Vì công nghệ khai thác và khai thác đất hiếm của Trung Quốc vượt xa, Mạnh Thanh Giang cho biết: “Khai thác nước ngoài của đất hiếm chỉ có thể được gửi đến Trung Quốc”.

Theo “Chính sách và tình trạng đất hiếm của Trung Quốc” do Văn phòng Thông tin Hội đồng Nhà nước ban hành năm 2012, năm 2011, sản lượng các sản phẩm luyện đất hiếm của Trung Quốc là 96.900 tấn, chiếm hơn 90% tổng sản lượng của thế giới. Vật liệu nam châm vĩnh cửu đất hiếm của Trung Quốc, vật liệu phát quang, vật liệu lưu trữ hydro, vật liệu đánh bóng, vv chiếm hơn 70% sản lượng của thế giới.

Theo dữ liệu của Viện nghiên cứu chứng khoán China Merchants, năm 2018, sản lượng luyện và tách đất hiếm toàn cầu là khoảng 146.000 tấn, trong đó sản lượng của Trung Quốc là 125.000 tấn, chiếm 86%.

Trương An Văn, phó tổng thư ký Hiệp hội Đất hiếm Trung Quốc, cho biết trong một cuộc phỏng vấn với Tuần báo Kinh tế Trung Quốc rằng Trung Quốc đã tích lũy được những lợi thế đáng kể trong việc khai thác và tinh chế đất hiếm. Một lượng lớn nguyên liệu đất hiếm có thể được xử lý thêm ở Trung Quốc để có giá trị gia tăng cao hơn. Xuất khẩu.

Làm thế nào để tạo nên bảng ngắn ứng dụng cao cấp?

Theo dữ liệu của BA tập trung vào ngành công nghiệp đất hiếm, kể từ năm 2011, các đơn xin cấp bằng sáng chế của Trung Quốc cho đất hiếm đã vượt quá tổng số quốc gia khác trên thế giới. Từ năm 2011 đến 2018, số đơn xin cấp bằng sáng chế đất hiếm của Trung Quốc đã tăng 250%.

Hùng Quang Minh, cựu giám đốc điều hành cấp cao của Cống Châu Rare Earth Group Co., Ltd., cho biết trong một cuộc phỏng vấn với China Weekly Weekly rằng có một sự hiểu lầm về ngành công nghiệp đất hiếm, đó là ngành công nghiệp đất hiếm của Trung Quốc ở mức độ thấp và bán đất hiếm. Trên thực tế, ngành công nghiệp đất hiếm của chúng ta đang dẫn đầu, nhưng chúng ta phải bổ sung ngắn hạn trong các ứng dụng cao cấp của vật liệu đất hiếm.

Theo quan điểm của phó giám đốc của Hiệp hội đất hiếm Trung Quốc, không được nêu tên, trước đây bán quặng đất hiếm và hiện bán nguyên liệu đất hiếm. "Và nó có một lợi thế tuyệt đối trên thế giới. Rất hiếm khi thấy tất cả các ngành công nghiệp ở nước này. Thành tựu, nhưng nếu ngành công nghiệp đất hiếm đạt được sự phát triển bền vững và đạt được lợi thế hàng đầu, nó phải dựa vào các ứng dụng cao cấp hạ nguồn để kéo.

“Kế hoạch phát triển công nghiệp đất hiếm (2016-2020)” đề xuất rằng đến năm 2020, sản lượng vật liệu chức năng đất hiếm chính của Trung Quốc sẽ đạt tốc độ tăng trưởng trung bình hàng năm trên 15% và tỷ lệ vật liệu chức năng đất hiếm trung bình và cao cấp sẽ tăng đáng kể. Các cấp bậc của các cường quốc công nghiệp.

Đây là tầm nhìn của kế hoạch.

Tại hội nghị của Ủy ban Cải cách và Phát triển Quốc gia được tổ chức vào đầu tháng 6, các chuyên gia đã chỉ ra rằng các sản phẩm vật liệu mới của đất hiếm chủ yếu là công nghệ ứng dụng cấp thấp và cao cấp không cao, và sự đổi mới ban đầu trong các ứng dụng cao cấp vẫn còn yếu.

Là một trại căn cứ đất hiếm nặng, Cống Châu ban đầu đã hình thành một hệ thống công nghiệp đất hiếm với chuỗi hoàn chỉnh và đặc điểm riêng biệt. Đồng thời, nó cũng đang bắt kịp ứng dụng cao cấp của các vật liệu đất hiếm.

Nam châm vĩnh cửu Kim Lực, được kiểm tra bởi Tổng bí thư Tập Cận Bình, đã đi trước trong lĩnh vực nam châm NdFeB với lượng đất hiếm lớn nhất.

Trần Diễn Quỳ, thư ký của Chi nhánh Đảng Từ tính Kim Lực, nói với Tuần báo Kinh tế Trung Quốc rằng công nghệ nam châm NdFeB của công ty đã đạt được một lợi thế hàng đầu và là nhà cung cấp thép điện từ gió hàng đầu trên thế giới.

Phóng viên “Tuần báo kinh tế Trung Quốc” đã học được từ Công ty Điện lực CZ Chu Châu rằng động cơ kéo đồng bộ nam châm vĩnh cửu đường sắt tốc độ cao thuộc về dự án “863”, là một trong những công nghệ quan trọng và cốt lõi nhất của đường sắt cao tốc nam châm vĩnh cửu. ".

Động cơ nam châm vĩnh cửu đất hiếm cũng có danh hiệu là vật phẩm tiết kiệm năng lượng. Thái Báo Quý, chủ tịch của Kim Lực Permanent Magnet, cho biết gần 60% điện năng được tiêu thụ bởi động cơ, trong khi động cơ nam châm vĩnh cửu đất hiếm tiết kiệm năng lượng hơn 25% so với động cơ thông thường. Nếu máy điều hòa không khí quốc gia được thay thế bằng động cơ nam châm vĩnh cửu đất hiếm, một năm có thể tiết kiệm được việc phát điện của nhà máy điện Tam Hiệp.

Trong lĩnh vực sản xuất robot thông minh và công nghiệp, động cơ servo nam châm vĩnh cửu đất hiếm cũng rất quan trọng. Chung Khánh Dương, trợ lý tổng giám đốc của Cống Châu Zhongke Tuoda Công ty TNHH Công nghệ thiết bị thông minh (sau đây gọi là Tu Tu Youda,), cho biết, robot công nghiệp phải có động cơ servo và động cơ servo phải có nam châm vĩnh cửu đất hiếm.

Ông nói thẳng rằng vòng từ của động cơ servo của công ty, do xử lý các lỗ hổng, tính ổn định và các khía cạnh kỹ thuật khác của lỗ hổng, nhiều công ty ở Chương Châu không thể làm được, chủ yếu dựa vào nhập khẩu. Tuy nhiên, Tuoda đã hợp tác với Vành đai thứ ba của Viện Hàn lâm Khoa học Trung Quốc, “Một số chỉ số về cơ bản gần với trình độ tiên tiến quốc tế, và điều cổ thẻ cuối cùng sẽ tự giải quyết.”

Không chỉ trong lĩnh vực vật liệu đất hiếm, mà còn trong việc xây dựng thung lũng vàng hiếm của Trung Quốc, mục tiêu là khai thác lợi thế của vonfram và tài nguyên đất hiếm để xây dựng cụm công nghiệp kim loại đất hiếm nổi tiếng.

Vào tháng 12 năm 2015, dự án Thung lũng vàng hiếm của Trung Quốc đã được chính thức ra mắt. Phóng viên “Tuần báo kinh tế Trung Quốc” được thông báo rằng hiện tại, “Thung lũng thưa thớt” đã giới thiệu hơn 30 dự án vật liệu mới có ảnh hưởng nhất định tại quốc gia này, như Jiayuan Magneto, Công nghiệp từ trường Trịnh Châu, Công nghệ từ tính Quảng Đông và Hanrui Cobalt; Giới thiệu 33 dự án sản xuất thông minh bao gồm Tuo’erda, Karma và Su Xuyên. Hiện tại, chuỗi ngành công nghiệp thiết bị thông minh đã hình thành ban đầu, và các cơ sở hỗ trợ công nghiệp thượng nguồn và hạ nguồn đang ngày càng hoàn thiện hơn.

Trương An Văn thẳng thừng nói rằng các vật liệu công nghệ cao như nam châm vĩnh cửu, lưu trữ hydro và chiếu sáng cũng đang tạo ra bước đột phá. Một số công nghệ cũng đang dẫn đầu, và trong các ứng dụng cao cấp của hệ thống vật liệu chức năng đất hiếm, cần nghiên cứu thêm. Về các thành phần, cảm biến, động cơ đặc biệt, v.v., bạn cần có công nghệ gốc của riêng mình.

Tại hội nghị đầu tháng 6, người phụ trách bộ phận liên quan của Ủy ban cải cách và phát triển quốc gia cho rằng cần phải thúc đẩy sự phát triển của ngành công nghiệp ứng dụng cao cấp đất hiếm và thực sự sử dụng các nguồn lực chiến lược của đất hiếm.

Cuộc thi lưu trữ đất hiếm

Tầm quan trọng của đất hiếm như một nguồn tài nguyên chiến lược đã được biết đến và việc lưu trữ chiến lược đất hiếm đã được thực hiện trên toàn thế giới.

Hoa Kỳ, Nhật Bản và Châu Âu đã lưu trữ chiến lược các loại đất hiếm

Bộ Năng lượng Hoa Kỳ liệt kê các vật liệu đất hiếm là một chiến lược vật liệu quan trọng của Hồi giáo vào năm 2008, năm 2010, Liên minh châu Âu đã công bố thực hiện kế hoạch dự trữ chiến lược đất hiếm. Nhật Bản có tầm nhìn xa về trữ lượng đất hiếm. Trong Kế hoạch chiến lược nguyên tố ban đầu của nhóm này và Chương trình vật liệu thay thế kim loại hiếm Rare, đất hiếm là trọng tâm của bố cục.

Theo Hùng Quang Minh , cựu giám đốc điều hành cấp cao của Cống Châu Rare Earth Group Co., Ltd., đất hiếm Nhật Bản được nhập khẩu 100% và được lưu trữ chiến lược trong nhiều thập kỷ. Đây là quốc gia có bộ sưu tập đất hiếm lớn nhất và có thể sử dụng ít nhất 100 năm. “Có tin đồn bên ngoài rằng Nhật Bản đã thu thập đất hiếm và đổ chúng xuống biển. Đây chắc chắn là đồ giả. Đất hiếm sẽ không xấu, và sẽ rất tốt nếu đưa chúng vào kho.”

Mạnh Thanh Giang, tổng thư ký của Hợp kim đất hiếm thuộc Hiệp hội Công nghiệp đất hiếm Trung Quốc và phó tổng thư ký của Hiệp hội đất hiếm Giang Tây, cho biết trong một cuộc phỏng vấn với Tuần báo kinh tế Trung Quốc rằng dữ liệu cụ thể về việc thu thập và lưu trữ không được công khai. Ví dụ, ông nói, “Hoa Kỳ nhập khẩu bảy hoặc tám nghìn tấn oxit yttri mỗi năm, nhưng số lượng thực tế có thể ít hơn 2.000 tấn. Sự khác biệt giữa chúng có thể được coi là lưu trữ của chúng.”

Không chỉ có một lượng lưu trữ lớn, mà một số quốc gia cũng đặc biệt chú ý đến việc điều tra các thông tin liên quan đến đất hiếm. Hùng Quang Minh nói với phóng viên Tuần báo Kinh tế Trung Quốc: "Họ đã cử người trực tiếp lên núi để điều tra và chi phí cho tất cả mọi thứ từ khai thác đến luyện kim đều được hiểu rõ. Nếu giá của chúng tôi cao hơn một chút, họ sẽ đến WTO. Người phản đối nói, việc bán cho chúng tôi đắt thế nào? "

Mất đất hiếm của Trung Quốc là nghiêm trọng, bắt đầu lưu trữ chiến lược vào năm 2011

Trước năm 2011, tài nguyên đất hiếm của Trung Quốc đã bị khai thác điên cuồng, và có quá nhiều khả năng nấu chảy và phân tách, và bán phá giá với chi phí thấp. Điều đáng lo ngại hơn nữa là đất hiếm bán giá bắp cải cũng bị buôn lậu ra khỏi đất nước. Theo Chính sách và Tình trạng đất hiếm của Trung Quốc, từ năm 2006 đến 2008, lượng đất hiếm được nhập khẩu từ Trung Quốc của hải quan nước ngoài cao hơn 35%, 59% và 36% so với Hải quan Trung Quốc, cao hơn năm 2011. 1,2 lần.

Đồng thời, Mạnh Thanh Giang giới thiệu rằng một số nhà sản xuất đất hiếm ở Nhật Bản và Tây Âu đã nhìn thấy triển vọng ứng dụng và giá trị của các sản phẩm đất hiếm trung bình và nặng được đại diện bởi 钇 trong các lĩnh vực công nghệ cao trong tương lai, và do đó có số lượng lớn giá thấp ở thị trường Trung Quốc thông qua nhiều kênh khác nhau. Mua các sản phẩm đất hiếm nặng như oxit antimon và dự trữ thương mại được thực hiện.

Theo quan điểm này, trong một hiệp hội công nghiệp đất hiếm năm 2006, các chuyên gia đề xuất rằng nhà nước nên thành lập các quỹ đặc biệt để thực hiện lưu trữ chiến lược và lưu trữ các sản phẩm đất hiếm nặng do, để bảo vệ ưu thế chiến lược của tài nguyên đất hiếm nặng đặc trưng của Trung Quốc. .

Vào năm 2011, Hội đồng Nhà nước đã ban hành một số ý kiến về việc thúc đẩy sự phát triển bền vững và lành mạnh của ngành công nghiệp đất hiếm, trước tiên đề xuất việc lưu trữ và lưu trữ chiến lược của đất hiếm, và làm rõ rằng Trung Quốc sẽ kết hợp dự trữ quốc gia với dự trữ (tài sản) thương mại và dự trữ tài nguyên (đất đai). Thiết lập một khu bảo tồn chiến lược của đất hiếm.

Từ năm 2011, dưới sự hướng dẫn của Ủy ban Cải cách và Phát triển Quốc gia và Văn phòng Đất hiếm của Bộ Công nghiệp và Công nghệ Thông tin, Cục Dự trữ Vật liệu Nhà nước đã thực hiện sáu bộ sưu tập chiến lược hàng năm về các sản phẩm luyện kim và tách đất hiếm.

Từ năm 2013 đến 2017, với việc thành lập sáu nhóm đất hiếm lớn, phương pháp lưu trữ và lưu trữ đất hiếm quốc gia đã được điều chỉnh và họ đã đấu thầu sáu nhóm đất hiếm lớn dưới hình thức đấu thầu.

Trước đây, các giống lưu trữ chủ yếu là các sản phẩm đất hiếm nhẹ như oxit Yttri, oxit Neodymi, ôxít Cerium, ôxít Terbi và ôxít Praseodymium.

Mạnh Thanh Giang tin rằng do sản lượng lớn của đất hiếm nhẹ và sự hình thành ban đầu của mô hình cung ứng đa dạng trên thế giới, đã đến lúc điều chỉnh các mục tiêu lưu trữ thành các sản phẩm đất hiếm nặng đại diện bởi. Lấy ví dụ về oxit bismuth. Ở mức giá cao nhất, giá oxit xeri trên thị trường là vài trăm nghìn tấn. Năm 2006, nó chưa đến 45.000 nhân dân tệ mỗi tấn. Bây giờ, nó chỉ còn 20.000 nhân dân tệ và 10.000 nhân dân tệ. Với một số tiền nhỏ, có thể dự trữ các loại đất hiếm nặng có giá trị chiến lược tại thị trường nội địa. "

Hùng Quang Minh , cựu giám đốc điều hành cấp cao của Cống Châu Rare Earth Group Co., Ltd., tin rằng tăng cường công nghiệp để khắc phục và hạn chế nghiêm ngặt việc khai thác, để lại tài nguyên đất hiếm trong đất là cách tốt nhất để lưu trữ và lưu trữ.

Một phó chủ tịch Hiệp hội Đất hiếm Trung Quốc đề nghị với Tuần báo Kinh tế Trung Quốc rằng đất hiếm là nguyên liệu chiến lược quốc gia và năm tỉnh phía Nam đều có đất hiếm. Quốc gia này có thể được triển khai trên toàn quốc để đạt được sự phát triển bền vững. “Ví dụ, trong quá trình phát triển của Gan Châu, những nơi ở Quảng Tây và Hồ Nam có thể được khai thác trước, và ở vùng đất hiện tại, nó tương đương với khu bảo tồn chiến lược của nhà nước. Theo sự phát triển liên tục của khu vực, điều này đã hình thành một cấu trúc lành tính.”

Sau khi khai thác quá mức tài nguyên, quản lý chặt chẽ có thể đạt được sự phát triển bền vững

“Chính sách và tình trạng đất hiếm của Trung Quốc” chỉ ra rằng trong khi sự phát triển nhanh chóng, ngành công nghiệp đất hiếm của Trung Quốc có nhiều vấn đề và Trung Quốc đã phải trả giá rất đắt cho việc này. Nơi đầu tiên là việc khai thác quá mức tài nguyên. Sau hơn nửa thế kỷ khai thác siêu cường, trữ lượng và năm được bảo đảm của tài nguyên đất hiếm của Trung Quốc đã giảm dần.

Điều này có nghĩa là Trung Quốc phải tăng cường quy định và kiểm soát ngành công nghiệp đất hiếm để đạt được sự phát triển bền vững của ngành công nghiệp đất hiếm.

Năm 2011, đó là một bước ngoặt trong ngành công nghiệp đất hiếm của Trung Quốc từ hỗn loạn đến quy định. Vào tháng Năm năm nay, Hội đồng Nhà nước đã ban hành “Một số ý kiến về thúc đẩy sự phát triển bền vững và lành mạnh của ngành công nghiệp đất hiếm”, thực hiện chính sách kiểm soát áp lực cao đối với ngành công nghiệp đất hiếm, khắc phục trật tự của ngành công nghiệp đất hiếm, và tập trung vào việc bẻ khóa, khai thác trái phép, sản xuất. Hành vi.

Do quá trình đơn giản của việc khai thác quặng đất hiếm và khó khăn trong việc phát hiện ra, cùng với sự cám dỗ trục lợi, hiện tượng khai thác hải tặc đất hiếm ở Chương Châu đã từng lan tràn.

Vào năm 2012, Tuần báo Kinh tế Trung Quốc đã báo cáo rằng mỏ đất hiếm ở Châu Châu được phân phối trong tự nhiên, và giám đốc làng, trưởng thị trấn, và thậm chí các quan chức của Cục Quản lý Mỏ, đằng sau hậu trường, thông đồng. Các quan chức địa phương nói rằng có hai loại người có thể tham gia vào các loại đất hiếm: một là người ra khỏi phòng giam, và loại kia là người có thể câu được những người trong phòng giam. (Số thứ 15 năm 2012, “Sau những vùng đất hiếm ở Chương Châu”)

Hạt An Viễn là một trong những khu vực mà việc khai thác trái phép đất hiếm ở Gan Châu nghiêm trọng hơn. Vụ việc của cựu bí thư quận ủy quận An Viễn, Quảng Quang Hoa, là một mô hình thu nhỏ của sự rối loạn khai thác đất hiếm ở Cống Châu.

Từ năm 2005 đến 2013, Quảng Quang Hoa giữ chức phó bí thư của ủy ban quận An Viễn, thẩm phán quận và bí thư quận ủy. Phiên tòa sơ thẩm của Tòa án Nhân dân Trung cấp Chen Châu cho rằng Quảng Quang Hoa biết rằng thân nhân của mình khai thác trái phép đất hiếm và vẫn vi phạm luật để hướng dẫn cấp dưới chăm sóc họ. Do đó, việc khai thác trái phép đất hiếm đã không bị điều tra và trừng phạt theo pháp luật.

Trước và sau sự ra đi của Quảng Quang Hoa, Ngụy Tung Dương, cựu thành viên của đảng ủy quận Anyuan, và cựu phó thẩm phán của chính quyền quận và giám đốc của Văn phòng Công an, Liêu Tuyết Dũng, và cựu giám đốc của Cục Quản lý Mỏ, Lăng Vĩnh Sinh, v.v., đều bị cách chức.

Khắc phục là bắt buộc.

Vào tháng 10 năm 2016, Kế hoạch năm năm lần thứ 13, vì sự phát triển của ngành công nghiệp đất hiếm đã chính thức được ban hành, quy định rõ ràng rằng vào cuối năm 2020, tất cả các ngành công nghiệp đất hiếm trong nước nên được tích hợp vào sáu nhóm đất hiếm lớn - Chinalco, Bắc hiếm, Hạ Môn, Trung Quốc. Minmetals, Đất hiếm Quảng Đông và Đất hiếm miền Nam sẽ không thêm quyền khai thác ngoại trừ sáu nhóm doanh nghiệp đất hiếm quy mô lớn.

Vào tháng 6 năm 2017, Văn phòng Đất hiếm của Bộ Công nghiệp và Công nghệ Thông tin đã thành lập một nhóm chuyên gia để điều chỉnh trật tự của ngành công nghiệp đất hiếm.

Vào ngày 10 tháng 12 năm 2018, 12 bộ và ủy ban đã cùng ban hành “Thông báo tăng cường liên tục cải chính trật tự của ngành công nghiệp đất hiếm”, tập trung vào khai quật tư nhân, xử lý các sản phẩm khoáng sản đất hiếm bất hợp pháp và các vấn đề nổi bật khác làm xáo trộn trật tự của ngành và tăng cường điều tra và trừng phạt. .

Bộ Công nghiệp và Công nghệ thông tin và Bộ Tài nguyên yêu cầu lô kế hoạch kiểm soát khai thác và tách đất hiếm đầu tiên vào năm 2019 yêu cầu rằng không có đơn vị hay cá nhân nào không nên có kế hoạch hoặc siêu kế hoạch sản xuất.

Khi được phỏng vấn bởi Tuần báo Kinh tế Trung Quốc tại Chương Châu, nhiều người từ các quan chức trong ngành đến các doanh nghiệp đất hiếm cho biết kể từ năm 2016, hoạt động khai thác đất hiếm ở Chương Châu đã được kiểm soát chặt chẽ.

Nhưng trên thực tế, ngay cả bây giờ, buôn lậu tư nhân, sản xuất bất hợp pháp và buôn lậu “mỏ đen” trong ngành công nghiệp vẫn bị cấm.

Tại ba diễn đàn vào ngày 4 tháng 6 và ngày 5 tháng 6, những người có trách nhiệm của các sở và ban liên quan của Ủy ban Cải cách và Phát triển Quốc gia tuyên bố rằng họ phải liên tục tăng cường cải chính trật tự của ngành đất hiếm, thực hiện nghiêm chỉnh kế hoạch kiểm soát tổng số tiền và trấn áp các hành vi vi phạm pháp luật.

Trong vài năm qua, nguồn cung đất hiếm của Trung Quốc cho thế giới ngày càng tăng. Năm 2018, kế hoạch khai thác đất hiếm của Trung Quốc đã tăng từ 105.000 tấn trong năm 2017 lên 120.000 tấn, và kế hoạch tách luyện tăng từ 100.000 tấn lên 115.000 tấn.

Vào ngày 28 tháng 5, một người có liên quan phụ trách Ủy ban Cải cách và Phát triển Quốc gia nói rằng một mặt, chúng tôi tuân thủ nguyên tắc rằng tài nguyên đất hiếm ưu tiên cho nhu cầu trong nước, mặt khác, chúng tôi cũng sẵn sàng đáp ứng nhu cầu chính đáng của thế giới đối với tài nguyên đất hiếm.

Trương An Văn , phó tổng thư ký Hiệp hội Đất hiếm Trung Quốc, đã giới thiệu việc khai thác bất hợp pháp ở khu vực phía nam Trung Quốc là một ví dụ: để có được 10.000 tấn ôxit đất hiếm trung bình, sẽ gây ra thiệt hại thảm thực vật 100 km2. “Đóng góp và mua lại của Trung Quốc là không đồng đều nghiêm trọng và không cân bằng.”

Từ Thành, giám đốc của Cục quản lý công nghiệp đất hiếm Giang Tây Long Nam, cho biết để khởi động lại hoạt động khai thác đất hiếm, tiền đề là bảo vệ môi trường và không hy sinh môi trường.

| Dưới sự ô nhiễm của chất thải đất hiếm, cá và tôm trên sông bị tuyệt chủng, và lúa không thể được trồng.

Các loại đất hiếm nặng ở Chương Châu tập trung ở phía nam An Huy. Chúng được gọi là các huyện Đinh Nam, Long Nam và Toàn Nam ba huyện. Sau nhiều thập kỷ khai thác đất hiếm, ô nhiễm môi trường là một nỗi đau không thể chịu đựng được.

Vào cuối tháng 5, phóng viên của Tuần báo Kinh tế Trung Quốc đã bắt xe buýt từ Nam Xương, Giang Tây và đi suốt 500 km về phía nam đến huyện Long Nam, Chương Châu, rồi dọc theo con đường núi đến Nhà máy xử lý nước hiếm ở thị trấn Long Nam Hoàng Sa.

“Từ những ngọn đồi phía tây của một trăm hai mươi bước, cách nhau bởi tre, ngửi thấy âm thanh của nước, như tiếng chuông, trái tim và trái tim. Cắt tre để đi đường, nhìn hồ nhỏ, nước trong vắt.” Nhắc nhở du khách ở đây là giao lộ nước thải đất hiếm ở địa phương, mô tả về “Những viên đá nhỏ” của Liễu Tông Nguyên có thể được mô tả ở đây.

Long Nam là một thị trấn đất hiếm, trữ lượng và chất lượng của đất hiếm nặng đứng đầu thế giới. Nó được gọi là quê hương của đất hiếm nặng. Đây là khu bảo tồn đất hiếm cao cấp có trữ lượng lớn, cấp cao và phân phối tốt, trong đó có giá cao như strontium, barium và strontium Hàm lượng các nguyên tố đất hiếm nặng cao hơn nhiều so với các loại khoáng vật đất hiếm khác. Diện tích khối đá bị ion hóa chứa quặng đất hiếm bị hấp phụ ion trong hạt là 220 km2 và có 15 mỏ nhỏ trong khu vực mỏ đất hiếm của hang động chân đất.

Sông Hoàng Sa chảy vào nhà máy xử lý nước đuôi với nước thải đất hiếm từ khu vực khai thác Vĩ Thủy. “Nước chảy xuống núi rất trong, phải không? Những người không biết rằng đây là nước suối có thể uống trực tiếp. Tôi đã nếm thử trước đó và nó có vị chua.” Người phụ trách nhà máy xử lý nước đuôi hiếm ở thị trấn Hoàng Sa, huyện Long Nam Trần Sinh nói với Tuần báo Kinh tế Trung Quốc rằng nồng độ nitơ amoniac trong nước đuôi của các mỏ đất hiếm đang vượt quá tiêu chuẩn và giá trị pH đôi khi giảm xuống dưới bốn. “Không có cá hay tôm trong nước.”

Không chỉ cá và tôm biến mất, lúa dưới nước của “sông xanh xanh” cao lớn và xanh, nhưng tai không thể trồng lúa. “Đó là vỏ rỗng, vì nước quá béo.” Giản Trần Sinh nói.

| Từ “Di chuyển núi di chuyển” đến “Hàng ngàn lỗ”

Nước bị ô nhiễm bởi mỏ đất hiếm Min Nam rất giàu nitơ amoniac, chủ yếu là do quá trình khai thác của nó.

Trong những năm 1970 và 1980, người ta thường sử dụng “quy trình nhúng bể bơi”, nghĩa là thảm thực vật trên bề mặt mỏ đã bị cắt bỏ và phần chứa đất hiếm được đào ra và ngâm trong dung dịch axit của đất hiếm thay thế. Khi 1000 tấn nước thải được thải ra, tỷ lệ sử dụng tài nguyên đất hiếm chỉ từ 30% đến 35%, có tác động lớn đến môi trường sinh thái địa phương. Chỉ có tảng đá trần còn sót lại trong những ngọn núi đã được mở. Nó từng được người dân địa phương gọi là “di chuyển ngọn núi”.

Hiện tại về việc khai thác các mỏ đất hiếm trong Phong trào Núi Di chuyển của Thị trấn Shipai (Phóng viên Tuần báo Kinh tế Trung Quốc Li Yonghua | ảnh)

Các chất thải đất hiếm ở làng Thạch Bài, thị trấn Ôn Phong, huyện Tầm Ô có thể nói là một trường hợp điển hình của phong trào núi chuyển động. Ngay cả sau khi bị bỏ hoang trong nhiều năm và sau khi được sửa chữa, hiện trạng vẫn có thể nhìn thấy rằng mỏ khai thác đã phá hủy môi trường. Nghiêm túc. Một người dân địa phương mô tả thiệt hại khai thác đất hiếm đối với môi trường: “Vào thời điểm khai thác, bạn không thể nhìn thấy những viên đá trần ở bên cạnh, cỏ không được sinh ra và toàn bộ ngọn núi bị tước bỏ.” Theo thông tin công khai, phạm vi xây dựng của Dự án xử lý mỏ Tầm Ô là khoảng 17,86 km2.

Theo thông tin được cung cấp bởi Văn phòng đất hiếm của quận Long Nam, vào giữa và cuối những năm 1990, Mỏ đất hiếm của quận Long Nam và Viện nghiên cứu luyện kim không nung Cang Châu và các đơn vị khác đã cùng nghiên cứu quá trình lọc nước tại chỗ. Phá hủy thảm thực vật, tốc độ phục hồi của khai thác đất hiếm có thể tăng lên hơn 80% và nó đã được sử dụng rộng rãi trong việc phát triển các mỏ đất hiếm loại ion ở phía nam.

Sự rò rỉ tại chỗ được coi là quá trình khai thác đất hiếm và tiên tiến nhất nhằm giảm thiểu thiệt hại cho ô nhiễm môi trường.

Quá trình lọc nước tại chỗ tận dụng triệt để các đặc tính của loại ion đất hiếm ở miền nam Phúc Kiến. Đặt một lỗ từ đỉnh núi và đổ axit oxalic. Bây giờ, nó là ammonium sulphate. Ammonium được trao đổi ion bên trong và sau đó được tưới, cho phép quặng chảy qua lỗ thoát nước bên dưới đáy hồ. Phóng viên “Tuần báo kinh tế Trung Quốc” cho biết: “Đúng là ngọn núi không bị phá hủy, nhưng ô nhiễm nước là rất nghiêm trọng”.

Việc khai thác 1 tấn oxit đất hiếm đòi hỏi phải bơm 7-8 tấn amoni sunfat. Amoni sunfat không chảy ra ngoài với “kênh” chảy xuống núi vào lòng đất để làm ô nhiễm nguồn nước ngầm.

Tại khu vực mỏ hiếm bị bỏ hoang, nếu không phải là người địa phương xác định vị trí của mỏ, người ngoài khó có thể nhìn thấy mỏ đã được mở trên những ngọn đồi tươi tốt. Trên thực tế, mỏ có vẻ như đã hoàn thành đã bị thủng lỗ.

Số tiền kiếm được bằng cách khai quật đất hiếm trong nhiều thập kỷ không đủ để trả chi phí quản lý môi trường

nhà máy xử lý nước Township đuôi cát hiếm, hiếm mỏ đất nước đuôi không được điều trị ( “Trung Quốc kinh tế hàng tuần” phóng viên Li Yonghua | Ảnh)

1 Likes

Nhà máy xử lý nước đuôi đất hiếm ở thị trấn Hoàng Sa là nhà máy xử lý nước đuôi lớn nhất ở huyện Long Nam, có diện tích khoảng 151,8 mẫu Anh và quy mô xử lý nước đuôi là 40.000 mét khối mỗi ngày.

Hàng năm, chính quyền huyện Long Nam chi 60 triệu nhân dân tệ để duy trì hoạt động bình thường của nhà máy xử lý nước thải ở thị trấn Hoàng Sa. Có ba nhà máy xử lý nước thải ở Long Nam, chi phí tổng cộng gần 100 triệu nhân dân tệ. Loại bỏ nước V kém.

Từ Thành , giám đốc Văn phòng Đất hiếm của quận Long Nam, cho biết: “Số tiền kiếm được từ việc khai quật đất hiếm có thể không đủ để trả chi phí quản lý môi trường trong tương lai.”

Tất nhiên, không chỉ Long Nam đầu tư số tiền khổng lồ để kiểm soát sự ô nhiễm của chất thải đất hiếm.

Vào năm 2012, Tô Ba, Thứ trưởng Bộ Công nghiệp và Công nghệ Thông tin, khi đó đã phát biểu tại lễ khánh thành Hiệp hội Công nghiệp Đất hiếm Trung Quốc, "Thư ký của Chương Châu nói với tôi rằng việc kiểm soát ô nhiễm do đất hiếm ở Cống Châu cần 38 tỷ nhân dân tệ. Tôi không biết Những lợi ích có được trong vài năm từ khai thác đất hiếm ở Cống Châu liệu thu được nhiều hơn thế không. "

Chi phí cao, và việc quản lý môi trường của ngành công nghiệp đất hiếm vẫn còn một chặng đường dài.

Tập đoàn nhôm quốc gia Trung Quốc, được cho là một mô hình thân thiện với môi trường, có nhiều điểm mất mát trong bảo vệ môi trường. Năm 2018, Nhóm Thanh tra Bảo vệ Môi trường Trung ương lần thứ năm đã phát hiện trong Thanh tra Quảng Tây rằng nhiều công ty con của Chinalco Quảng Tây Quảng Tây đã được báo cáo bởi quần chúng về các vấn đề ô nhiễm môi trường của họ và đã được kiểm tra khi đội thanh tra của họ xem xét lại.

Từ ngày 1 tháng 6 đến ngày 1 tháng 7 năm 2018, nhóm Thanh tra Bảo vệ Môi trường Thứ tư Trung ương đã tiến hành “đánh giá” vòng đầu tiên của thanh tra bảo vệ môi trường trung tâm ở tỉnh Giang Tây và thấy rằng “giả vờ rằng các vấn đề cải chính đã xảy ra”, ví dụ, Các bộ phận khai thác, lâm nghiệp và bảo tồn đất và nước của thành phố Min Châu và các bộ phận khác trong quá trình chuẩn bị gian lận, dẫn đến nhu cầu kiểm soát khu vực các mỏ đất hiếm bị bỏ hoang giảm khoảng 10 km2.

Việc cải chính công nghiệp cho ngành công nghiệp đất hiếm vẫn đang tiếp tục. Vào ngày 10 tháng 12 năm 2018, Bộ Công nghiệp và Công nghệ thông tin, Ủy ban Cải cách và Phát triển Quốc gia, Bộ Tài nguyên và Bộ Sinh thái và Môi trường và 12 bộ và ủy ban khác đã cùng nhau ban hành “Thông báo về việc tăng cường cải tiến trật tự của ngành công nghiệp đất hiếm”. , khai thác xuyên biên giới, gia công bất hợp pháp và khai thác trái phép các mỏ đất hiếm khác, làm tốt công tác phục hồi sinh thái và quản lý toàn diện các khu mỏ, ngăn chặn các sự kiện an toàn và thiệt hại sinh thái, và kiểm soát chặt chẽ ô nhiễm nước ngầm bằng nitơ amoniac. Tăng cường xả thải ô nhiễm và giám sát an toàn bức xạ của các mỏ đất hiếm, phân tách và các doanh nghiệp sử dụng toàn diện tài nguyên và thúc đẩy sự phát triển xanh và hiệu quả của ngành công nghiệp đất hiếm.

Chúng tôi cung cấp đất hiếm cho toàn thế giới, nhưng đây là chi phí cho sự ô nhiễm môi trường của chúng tôi. Ông Hùng Quang Minh , cựu giám đốc điều hành của Cống Châu Rare Earth Group Co., Ltd. tin rằng trong tương lai, Trung Quốc không thể tiếp tục chịu mức giá cao như vậy. Chi phí môi trường được phản ánh.

(Theo yêu cầu của người trả lời, Hùng Quang Minh trong văn bản là bút danh)

thanks

Lại thêm 1 topic bị con trâu trắng xàm tấu là rác rưởi của diễn đàn khiến thằng DHA xoá đi

Câu chuyện cuối tuần 57 (cũ)

Long Tranh Hổ Đấu

Cuộc thương chiến mĩ trung đang được đẩy lên cao trào, media háo hức có cái đưa tin để khỏi phải nói tới mấy vụ tai nạn giao thông hay trộm vặt. Đối với cả 2 bên thì cuộc thương chiến này là điều gì đó không thể tránh khỏi. Với trung quốc đó là “bẫy Thucydides”, với mĩ đó là lời hứa tranh cử của mr trump. “Bẫy Thucudides” là cụm từ thường được giới học giả dùng để mô tả hiểm họa tiềm tàng của một cuộc xung đột giữa một cường quốc với một cường quốc đang nổi, như Mỹ và Trung Quốc.

Vào thập kỉ 80 của thế kỉ trước, người mĩ đã đạp người Nhật một lần, khiến nước Nhật rơi vào hai " thập kỉ vứt đi". Cùng với việc xử lí siêu lạm phát chả giống ai, việc giành chiến thắng trong thương chiến với Nhật bản đã góp phần tôn vinh tên tuổi của tống thống Ronald Reagan. Và bây giờ bọn họ đang chuẩn bị làm điều đó với trung quốc.Mr trump quả là xứng danh " người được thời cuộc chọn" , ông ta đã dẫn nước mĩ lao vào cuộc Thập tự chinh chống lại con rồng trung hoa. Trọng trách của mr trump là tạo ra một “thỏa thuận Plaza” nữa, qua đó tạo điều kiện cho Nhật bản vượt qua trung quốc.

Với tâm thế như vậy, hai bên đã cẩn thận bước vào cuộc chiến đồng thời ra sức lôi kéo đồng minh. Nếu như mr trump dùng phương pháp lấy thịt đè người, một mình nước mĩ cân cả thế giới thì a tập lại cử thủ tướng lí quốc cường đi du thuyết từ Nhật bản sang châu Âu nhằm “hợp tung chống mĩ”. Kết quả là thấy thần tiên đánh cờ, cả EU lẫn Nhật bản đều dè chừng không tham dự vào ván cờ này. Thế nhưng có vẻ lúc này tình thế lại manh nha trở thành " liên hoành chống tàu" có lợi cho nước mĩ. Trước hết là Canada và Mehico đã kí NAFTA 2.0, sau đó rất có thể là FTA mĩ Anh được kí kết rồi tới FTA EU-mĩ .

Ban đầu phía mĩ đã kêu gọi Trung Quốc tôn trọng bản quyền, ngừng ép buộc chuyển giao công nghệ và hủy bỏ các khoản trợ cấp chống cạnh tranh. Để cho đề nghị được ép phê, mr trump đã khuyến mại thuế nhôm thép cho cả thế giới. Ngay lập tức cả xã hội trung quốc ồn ào hẳn lên. Biên tập của các phương tiện truyền thông lề phải chính thống nói rằng nước mĩ gây ra cuộc chiến thương mại là vác đá ghè chân mình, sau đó cao thượng khuyên Đặc Lãng Phổ dừng chân trước miệng vực. Còn, các chuyên gia chính thống liệt kê hàng loạt các biện pháp trừng phạt có thể được xử lý , từ ngừng mua đậu nành, thịt heo, đến máy bay. Mọi người đưa ra một danh sách hàng hóa mĩ có thể phải chịu thuếđã được liệt kê. Người ta thấy rằng các lệnh trừng phạt hay chế tài của trung quốc đối với mĩ đều là các sản phẩm nông nghiệp, trong khi mĩ trừng phạt các sản phẩm công nghệ cao của Trung Quốc. Nhìn vào danh mục do các chuyên gia đưa ra liền khiến thiên hạ nghĩ rằng trung quốc là một quốc gia công nghiệp cao và mĩ là một quốc gia nông nghiệp truyền thống. Trung Quốc đang nhắm mục tiêu vào các sản phẩm xuất khẩu chính của mĩ và mĩ đang nhắm mục tiêu các ngành công nghiệp có thể gây ra mối đe dọa lớn cho sản xuất của mĩ trong tương lai.

Trong suốt 16 tháng thương chiến, hai bên ngoài việc cố gắng tranh thủ giành lợi ích về phía mình thì còn phải tranh giành vị trí chính nghĩa, chính trực. Và ở đây chúng ta đã thấy mr trump thực sự là người chơi cờ cao tay. Trước hết , suốt ngày ông ta bắn tweet rằng FED cần phải hạ lãi suất. Còn media thi thoảng hô hoán sắp sửa suy thoái, và Dow Johnes thì bốc hơi hơn 20% vào cuối năm 2018. Điều đó làm đoàn đàm phán trung quốc nghĩ rằng sự tăng trưởng kinh tế mĩ như con bò già, 10 tuổi là sắp lên bàn mổ rồi. Vậy là vị thế đàm phán của đoàn trung quốc cứng rắn hơn, nhượng bộ nhỏ giọt hơn.

Tiếp theo là khi a Ủn gặp mr trump, mr trump giữ thái độ mềm dẻo hơn so với đám cận thần gốc CIA của mình. Thậm chí sau khi cuộc gặp kết thúc mà không có tuyên bố chung nào, mr trump vẫn nhẹ nhàng với a Ủn, vẫn khen ngợi a Ủn là đối tác tốt. Những điều đó đã góp phần tạo ra ấn tượng rằng mr trump bí lắm rồi, cần thỏa thuận bằng mọi giá rồi. Thế là đoàn trung quốc liền tỏ ra cứng rắn hơn, xóa sạch những điều đã thỏa thuận. Chỉ chờ có vậy, mr trump lập tức áp thuế 200 tỷ USD với hàng nhập khẩu từ trung quốc và sẵn lòng áp thuế với 100% hàngnhập từ trung quốc.

Giờ thì mr trump đã có chính nghĩa trong tay, còn phía trung quốc bị lộ ra bản chất lèo lá tráo trở xưa nay của chúng. Việt nam ta đang là anh em tốt bị chúng xâm lược ngày 17 tháng 2/1979; ngày 4/6/1989 đến lượt sinh viên của chúng là nạn nhân trong vụ quảng trường Thiên an môn; những lời hứa về tự chủ tự do dành cho Hồng Công sau khi tiếp quản năm 1997 chả mấy chốc đã cuốn theo chiều gió. Đứng ở thế chính nghĩa, mr trump có thể thoải mái áp thuế và các biện pháp trừng phạt khác cho tới khi trung quốc chịu kí thỏa thuận.

Vậy với điều kiện nào thì trung quốc kí thỏa thuận? Trước hết phải nhìn vào vị thế đôi bên. Bỏ qua tương quan sức mạnh kinh tế, trong quan hệ thương mại này thì nước mĩ là khách hàng mua, tức là thượng đế. Phía trung quốc tranh luận với thượng đế của mình nên mặc định đứng ở thế yếu, bởi không cẩn thận là mất luôn khách hàng. Vì vậy có thể nói rằng điều kiện đi tới thỏa thuận nằm ở trong tay phía trung quốc, tùy thuộc vào sự nhượng bộ của trung quốc, không thể khác được. Thực tiễn 16 tháng thương chiến vừa rồi cho thấy trung quốc tuy yếu thế nhưng không chịu nhượng bộ ngay, bởi trong tay bọn họ có nhiều vũ khí khác nhau. Do đó chúng ta lần lượt xem xét các món vũ khí của trung quốc để đánh giá triển vọng đi tới thỏa thuận.

  1. Đất hiếm :

2 tuần gần đây media đua nhau ra rả nói về đất hiếm. Lại thêm vài thánh Nổ chả kém gì Jack Ma của Alibaba, bởi họ cho rằng món độc dược này đủ làm nước mĩ choáng vàng mà phải nhường nhịn trung quốc. Thực hư vấn đề này ra sao? Đất hiếm là tên gọi chung của 17 nguyên tố trong bảng tuần hoàn mendeleev. Nói rằng hiếm chẳng qua là so sánh với những kim loại phổ biến như sắt , đồng. Còn thực ra chúng không tới nỗi hiếm lắm.Có điều do nguyên nhân môi trường, các nước công nghiệp đẩy nhà máy chế biến đất hiếm sang trung quốc, cho nên 80% sản lượng đất hiếm trên thế giới thuộc về trung quốc. Và đã có lần trung quốc lạm dụng điều này . Năm 2010, giữa Nhật bản và trung quốc nổ ra bất đồng. Để nâng vị thế của mình, trung quốc đã cấm xuất khẩu đất hiếm. Điều đó khiến giá đất hiếm tăng gấp đôi.

Rút kinh nghiệm điều đó, trước khi muốn gây thương chiến với trung quốc thì các nước đều chuẩn bị dự trữ đất hiếm cho mình.Năm 2018, nước mĩ bỏ ra 168 triệu USD để nhập khẩu 4000 tấn đất hiếm từ trung quốc. Vậy cho dù thương chiến có làm giá đất hiếm tăng gấp 3 thì chẳng qua cũng chỉ tốn của nước mĩ 500 triệu đô la, trong khi tiền thuế nhập khẩu thì nước mĩ thu về hàng trăm tỉ. Hò hét rằng dùng 500 triệu để đánh thắng hàng trăm tỉ, quả là media trung quốc biết cách túm tóc tự nâng mình lên.

Nếu trung quốc ngừng xuấtkhẩu đất hiếm, thế giới vẫn có thể tranh nhau mua 20% nằm ngoài trung quốc. Hơn nữa bản thân những nước có trữ lượng đất hiếm bằng nửa trung quốc như Việt nam hay Brazil cũng có thể bắt tay vào việc chế biến này. Còn triển khai ở Úc cũng là một khả năng khá lớn. Tất nhiên việc chuẩn bị mỏ và dựng nhà máy cũng tốn thời gian nhiều năm, nhưng thông lệ kim loại hiếm trong nghiệp như đất hiếm, tungsten đều được dự trữ tối thiểu 2 năm, trung bình là 5 năm, còn nhiều thì không biết. E rằng trước khi kho dự trữ đất hiếm cạn kiệt thì thương chiến đã có kết quả rồi.

Mọt điều quan trọng nữa :nếu các nước châu Phi xây dựng dây chuyền sản xuât đất hiếm, tình trạng sẽ trở thành dư cung, giá đất hiếm sẽ sánh ngang rau cải trắng ngoài chợ

Dựa vào nhân tố đất hiếm để mơ giành thắng lợi trong thương chiến, đó là con vịt lớn nhất của media trung quốc.

  1. Bán kho ngoại tệ dự trữ

Một khoản tự sướng nữa của media trung quốc được rất nhiều báo lá cải sốt sắng đăng lại là việc trung quốc hăm he đe dọa bán bớt đô la trong kho dự trữ ngoại tệ của mình. Vậy trung quốc có dám dùng tới món dự trữ ngoại tệ này không? Chắc chắn là không, tối thiểu vì 2 lí do:

a. Tập đoàn Soros đe dọa : Năm 2016 Soros đã cầm đầu đội sọc đồng Nhân dân tệ. Sau hàng năm trời vật lộn dai dẳng đội sọc bị thua với tổn thất 30 tỷ USD, nhưng Ngân hàng trung ương trung quốc PBOC cũng phải bán ra 1000 tỷ USD trong kho dự trữ của mình để hỗ trợ đồng Nhân dân tệ. Quả là giết địch 1000 thì ta cũng thiệt 800. Sau đó Soros chỉ ra 1 điều : muốn thắng trong cuộc sọc đồng Nhân dân tệ, phải chờ thời điểm kho dự trữ ngoại tệ của trung quốc chỉ còn 2000 tỷ USD. Do đó nếu trung quốc tung món vũ khí này ra, bọn họ vẫn phải đề phòng đàn sói Soros đang nhìn chằm chằm ở sau lưng.Thế nhưng đây vẫn chỉ là mối nguy cơ nhỏ, vấn đề thứ 2 lớn hơn nhiều.

b. Bất động sản vỡ nợ:

Kho dự trữ ngoại tệ của trung quốc được hình thành từ việc xuất siêu , chủ yếu là với mĩ. Theo thống kê của Bộ Thương mại Mĩ, thâm hụt thương mại của Mĩ với Trung Quốc đã tăng từ 600 triệu đô la Mĩ năm 1985 lên 375,2 tỷ đô la Mỹ năm 2017, một mức cao kỷ lục, tăng 600 lần. Trong giai đoạn này, tổng thâm hụt thương mại của mĩ với trung quốc đạt 4,7 nghìn tỷ đô la Mỹ. Năm 2018, thâm hụt thương mại của Mỹ với Trung Quốc chiếm gần một nửa toàn bộ thâm hụt ngoại thương của Mỹ. Theo quan điểm của trung quốc trong 10 năm qua, thặng dư của trung quốc với mĩ đã cao hơn mức trung bình 78% trong tám năm kể từ năm 2010, cao hơn 80% trong bốn năm và lớn hơn 130% trong một năm.Dữ liệu này có ý nghĩa gì? Giải thích rằng thặng dư thương mại với mĩ đã trở thành phần quan trọng của thặng dư tài khoản vãng lai của Trung Quốc. Nếu không có thặng dư thương mại với mĩ, thặng dư tài khoản hiện tại của trung quốc sẽ giảm đi rất nhiều.

Sau đó ngân hàng trung ương PBOC mua đô la Mỹ từ trong tay công ty và tập đoàn, rồi phát hành đồng Nhân dân tệ theo tỷ giá hối đoái thị trường. Bằng cách này, thanh khoản được giải phóng. Ngoại hối chiếm hơn 80% thanh khoản của ngân hàng trung ương,PBOC và hiện tại là khoảng 60%. Nói cách khác, dự trữ đô la Mỹ là một cơ sở tín dụng quan trọng để phát hành Nhân dân tệ, điều này phần lớn đảm bảo sự ổn định của tỷ giá Nhân dân tệ.

Hình 1 : Cung tiền M2 của trung quốc

Thẳng thắn mà nói, trong thập kỷ qua, mức lưu hành của M2 Trung Quốc gần như cao nhất thế giới. Tỷ lệ M2 trên GDP của trung quốc là 2,1: 1. Năm 2009, lượng cung tiền M2 là 49.000 tỉ Nhân dân tệ. Năm 2019 lượng cung tiền M2 vọt lên 189.000 tỉ Nhân dân tệ. Tính theo con số 10.777 tỉ từ tháng 2/1999 thì mức tăng M2 trong 20 năm qua của trung quốc là 18 lần, tức 1800%. Trong 10 năm gần đây trung quốc có 3 năm liền 2009-2011 cung tiền M2 trên 20%, trong đó đỉnh điểm năm 2010 là tăng 29.7%. Còn nước mĩ thì sao?

Hình 2: Cung tiền M2 của mĩ

Năm 2009 lượng cung tiền M2 của mĩ là 8250 tỉ USD , năm 2019 lượng cung tiền ngày 27/5/2019 đạt con số 14.659 tỉ USD, coi như tỉ lệ 0,9: 1.

Hai nước đều cung tiền ra thị trường rất lớn, thế nhưng lạm phát lại đều chỉ loanh quanh 2%. Với nước mĩ, đó là nhờ các chính phủ và tập đoàn nước ngoài hấp thu lượng tiền được phát hành ra. Còn với trung quốc thì nền tảng để PBOC phát hành tiền chính là kho dự trữ ngoại tệ. Nếu như bán ngoại tệ đi, kho dự trữ đảm bảo cho lượng tiền phát hành giảm xuống. Không sớm thì muộn điều đó cũng sẽ dẫn tới lạm phát. Lạm phát tăng thì lãi suất cho vay tăng. Chỉ cần lãi suất tăng 2%, hàng loạt công ti bất động sản sẽ rơi vào trạng thái zoombie. Không chỉ đám bất động sản, thậm chí chính quyền một số tỉnh cũng sẽ vác rỏ rá lên trung ương kêu khóc xin tiền để tránh vỡ nợ.

Ở đây chúng ta có thể nhìn ra sự khác biệt giữa mô hình tăng trưởng của Việt nam và trung quốc. Trung quốc bơm tiền ra đẩy bất động sản lên, thế nhưng họ ở trạng thái xuất siêu cực lớn. Do đó chuyện tăng trưởng nhờ cung tiền đẩy bất động sản lên mà vẫn khống chế được lạm phát. Còn Việt nam chúng ta cũng định tăng trưởng nhờ bất động sản, nhưng chúng ta nhập siêu nặng. Nhập siêu kết hợp bơm tiền đã dẫn tới siêu lạm phát, bất động sản đóng băng còn nền kinh tế và chứng khoán nằm thở ô xi vào năm 2011. Muốn tăng trưởng kinh tế như mô hình trung quốc, chúng ta cũng phải tạo ra tình trạng xuất siêu. Đơn giản nhất là ngừng làm ăn với nước nào mà chúng ta nhập siêu nhiều nhất do thương mại. Đại khái nhập siêu do FDI thì khuyến khích, còn nhập siêu do mua bán thì cắt ngay và luôn. Như vậy chỉ cần 10 năm là chúng ta có kho ngoại tệ dự trữ tương đương 120% GDP, kinh tế tăng trưởng gấp 20 lần , còn VNI nằm ở 3000 điểm là trong tầm tay.

Phần 2 của Long Tranh Hổ Đấu sẽ tiếp tục chém ró về các món vũ khí được tung vào cuộc thương chiến này, lại PR chút xíu

Việt Nam đang giảm dần dần và từ từ phụ thuộc vào hàng hoá Trung Quốc mà chị, tôi tin chính phủ Việt Nam đang đi đúng hướng

1 Likes

Hu hu, hôm nay 5/7 dòng thuỷ sản lại có IDI, ACL, ANV, VHC đi lau sàn. Dòng P cũng có DPM tham gia náo nhiệt. Vậy là con trâu trắng lại nâng thành tích lên 44 mã lau sàn rùi. Còn mã DC.M như thằng chết trôi, từ lúc con trâu trắng PR cho nó ở giá 40, giờ về 28 rùi. Biết bao giờ chúng ta mới lại được tranh luận trong topic này đây?

Lại thêm 1 câu chuyện cuối tuần nữa bị con trâu trắng xàm tấu là rác rưởi của diễn đàn khiến thằng DHA xoá đi. Bá ngọ chúng

Câu chuyện cuối tuần 20 ( chuyện thứ hai) ( cũ)

Ngành sữa : một năm hi vọng

10 nước sản xuất sữa hàng đầu

Countries By Milk Production (Decreasing Order) Milk Production (Million Tonnes)

India 146.31 Million tonnes

United States America 93.5 million tonnes

China 45 Million tonnes

Pakistan 42 million tonnes

Brazil 35.7 million tonnes

Germany 29.34 million tonnes

Russia 29 million tonnes

France 23.2 million tonnes

New Zealand 21.53 million tonnes

Turkey 19 million tonnes

Các nước xuất khẩu sữa hàng đầu :

New Zealand: US$5.6 billion (20.4% of total milk exports)

Germany: $3 billion (10.8%)

Netherlands: $2.5 billion (9.2%)

France: $1.6 billion (5.9%)

Belgium: $1.6 billion (5.9%)

United States of America: $1.5 billion (5.4%)

Australia: $913 million (3.3%)

Hong Kong, China: $773.8 million (2.8%)

United Kingdom: $742.3 million (2.7%)

Poland: $685.5 million (2.5%)

Belarus: $631.5 million (2.3%)

Ireland: $497.7 million (1.8%)

Saudi Arabia: $495.5 million (1.8%)

Denmark: $493.4 million (1.8%)

Czech Republic: $460.6 million (1.7%)

Các nước nhập khẩu sữa hàng đầu

Tình trạng thị trường sữa gần đây ko tách rời việc EU bãi bỏ hạn ngạch sữa. Vào đầu những năm 80, những hồ sữa và những ngọn núi bơ đã bắt đầu hình thành ở châu Âu. Đứng trước thực trạng đó, chế độ quota lần đầu tiên được giới thiệu vào năm 1984 tại thời điểm sản xuất của EU vượt xa nhu cầu, chế độ hạn ngạch sữa là một trong những công cụ được giới thiệu để khắc phục những thặng dư cấu trúc này.

Chế độ giới hạn về cả hạn ngạch đối với từng nông dân và hạn ngạch cho toàn bộ quốc gia thành viên. Vượt quá họ sẽ hứng chịu một triệu euro tiền phạt từ EU, điều này đã xảy ra với nhiều quốc gia thành viên . Do đó, nếu nông dân muốn mở rộng, họ cần phải mua hạn ngạch từ những người khác đã đóng cửa hoạt động của họ.

Sau 20 năm áp dụng, thời hạn cuối cùng để kết thúc hạn ngạch được quyết định lần đầu tiên vào năm 2003 để cung cấp cho các nhà sản xuất EU sự linh hoạt hơn để đáp ứng nhu cầu ngày càng tăng, đặc biệt là trên thị trường thế giới.

Nó đã được xác nhận lại vào năm 2008 với một loạt các biện pháp nhằm đạt được một “hạ cánh mềm”.

Cuối cùng vào ngày 31 tháng 3 năm 2015, chế độ hạn ngạch sữa của EU đã được gỡ bỏ , nhân danh một thị trường mở khỏe mạnh, đó là để nói tăng cường cạnh tranh, đáp ứng nguyện vọng của nông dân ở một số nước EU đang mong muốn khai thác nhu cầu sữa tăng ở các nước đang phát triển, đặc biệt là ở Trung Quốc .

Lúc đó Hội đồng Xuất khẩu sữa Hoa Kỳ (USDEC) dự tính việc dỡ bỏ hạn ngạch của châu Âu có khả năng sẽ làm tăng sản lượng sữa của EU 11% vào năm 2020. Nó cũng có khả năng mang lại lợi ích cao nhất cho sáu nước EU.

USDEC cho biết EU có thể sản xuất thêm 15,4 triệu tấn vào năm 2020, so với dữ liệu năm 2013.Bảy mươi sáu phần trăm của sữa thêm dự kiến ​​sẽ đến từ chỉ sáu trong số 28 nước EU - Ireland, Đan Mạch, Pháp, Ba Lan, Đức và Hà Lan. Mà trước hết là thêm sữa tươi và pho mát .

USDEC dự báo sản lượng sữa của Đức tăng hàng năm ở mức 1,8%.Tuy nhiên, tổng thể dự báo tỷ lệ tăng trưởng hàng năm cao hơn ở Ireland, tăng 4,6%; Hà Lan, tăng 3,7%; và Đan Mạch, tăng 3,0%.

Còn các công ty sữa của EU đã đầu tư hàng tỷ đô la vào công suất chế biến, USDEC cho biết. Đầu tư tổng cộng hơn 2,7 tỷ USD (Mỹ) đã được sản xuất tại các cơ sở sản xuất và chế biến sữa của EU. Một nửa số tiền này, 1,38 tỷ USD, là ở Đức và Hà Lan.

Thế nhưng đời ko như là mơ, sau khi dỡ bỏ hạn ngạch chỉ một năm, những số liệu từ ​​Văn phòng Thống kê Trung ương (CSO) cho thấy sản lượng sữa của riêng Ireland trong tháng 2/2016 đạt 294,8 triệu lít trong tháng 2/2016. Đạt mức tăng 37% so với tháng 2/2015. Còn cả EU thì sản lượng sữa tổng thể tăng 4,3 phần trăm trong mùa 2015-2016, lần đầu tiên sau khi không có hạn ngạch.

Về tổng thể EU có 23 triệu bò và sữa là mặt hàng nông nghiệp quan trọng nhất được sản xuất trên lục địa - chiếm khoảng 15% tổng sản lượng nông nghiệp. Các quốc gia lớn như Đức, Pháp, Anh, và ở một mức độ thấp hơn như Ý, Hà Lan và Ba Lan, thống trị thương mại sữa.

Ở các nước sản xuất lớn như Đức, Pháp và Anh, các nhà chế biến sữa có thể có xu hướng điều chỉnh mua hàng của mình theo điều kiện thị trường, đặc biệt là thị trường nội địa có lợi nhuận cao hơn.

Nhưng các nước như Hà Lan, Ireland và Đan Mạch lại xuất khẩu hơn hai phần ba sản lượng của họ và không muốn để lại bất kỳ cơ hội thị trường nào cho các đối thủ cạnh tranh quốc tế của họ . Kết quả là xảy ra cuộc cạnh tranh trầm trọng hơn giữa các nước châu Âu để tìm thị trường phi EU cho các sản phẩm của quốc gia mình.

Mặc dù 85% sản lượng sữa châu Âu được tiêu thụ tại quốc gia sản xuất, nhưng phần xuất khẩu đã đạp giá xuống. Với giá khoảng 200 euro / tấn trên thị trường quốc tế năm 2015, giá sữa thấp hơn khoảng 20% ​​so với mức trung bình trong giai đoạn 2007-2014 ở Pháp, Đức và Mỹ,

Việc sản xuất quá lớn đã làm cho giá sữa càng ngày càng giảm, rơi xuống dưới giá thành hòa vốn. Giá sữa trung bìnhcủa EU là 26 cent / lít trong tháng 5/2016 , thấp hơn 14% so với một năm trước đó. Trong khi chi phí sản xuất có thể cao tới 40 cent / lít ở một số quốc gia .

Hầu hết nông dân chăn nuôi bò sữa đang vắt sữa đã bị mất mát thảm khốc. Đối với nông dân ở Ireland và New Zealand, giá thậm chí còn giảm khoảng 33%.Giá trong nước có thể cao hơn nhiều, với các nông dân Pháp nhận trung bình 309 euro / tấn trong tháng 3, theo số liệu của Bộ Nông nghiệp. Đó vẫn là mức giảm 4,5% từ tháng 3 năm 2015, trước khi hạn ngạch được dỡ bỏ. Ở các nước Baltic, một số nông dân trẻ chỉ nhận được 13 đến 14 cent mỗi lít, trong khi chi phí trung bình là 30-40 cent để sản xuất một lít sữa. Trong khi đó ở New Zealand, nước xuất khẩu hàng đầu thế giới, 80% nông dân đang bán lỗ theo ngân hàng trung ương.

Cuộc khủng hoảng này cuối cùng khiến giá sữa 2016 giảm 40% so với trước khi dỡ bỏ hạn ngạch. Nó có một số lí do :

  • Nhu cầu từ tàu khựa giảm.

  • Lệnh cấm vận thương mại của Nga : Nga đã mua 13% lượng sữa xuất khẩu của EU trước lệnh cấm, theo số liệu của Ủy ban . Đối với các sản phẩm sữa như pho mát và bơ, cổ phần của EU tại thị trường Nga cao hơn nhiều: Nước này mua 32% pho mát sản xuất của EU và 24% bơ trước khi lệnh cấm.

  • Sự giảm giá thànhchung trong sản xuất toàn cầu : Gần như đồng thời, sự bùng nổ khí đá phiến của Hoa Kỳ đã đẩy nhanh sản lượng dầu và làm giảm giá dầu thô. Trong một ví dụ đáng chú ý về kết nối kinh tế, điều này có ảnh hưởng lớn đến sản lượng sữa. Bởi vì chi phí thức ăn chăn nuôi giảm theo giá dầu thô giảm, và chi phí thức ăn thấp khuyến khích nông dân sử dụng nhiều thức ăn hơn - dẫn đến sản lượng sữa lớn hơn.

  • Cá mập xuống tay : Trong một thị trường không quy định, không mất nhiều thời gian cho những người có quyền lực hợp đồng mạnh mẽ đã tận dụng lợi thế của tình trạng thặng dư sữa nói chung. Các công ty đa quốc gia và ngành công nghiệp sữa nói chung , những người mua và thu thập sữa từ trang trại và chế biến sữa có thể dễ dàng áp đặt giá của họ cho nông dân, ở mức độ thuận tiện hơn cho họ. Đồng thời, họ tăng giá cho người tiêu dùng thông qua chuỗi cung ứng. Ví dụ, theo hồ sơ của Coldiretti, người tiêu dùng năm 2016 đã phải trả nhiều hơn 30% ở Đức và nhiều hơn 20% ở Pháp (ít nhất là đối với sữa tươi chất lượng cao).

Cuối cùng ngày 18 tháng 7 năm 2016, một gói hỗ trợ mới trị giá 500 triệu euro để duy trì nông dân châu Âu đã được Ủy ban châu Âu công bố. 150 triệu euro được hướng dẫn để trả tiền cho nông dân nào giảm sản lượng sữa của họ (so với năm trước). Về cơ bản, đó là một động lực để tự nguyện giảm sản xuất sữa, để đưa sản lượng sữa trở về mức trước khi bỏ quota.

Tình trạng này cũng tác động tới New Zealand. Vào cuối năm 2014, New Zealand sản xuất 20,7 tỷ lít sữa . Có 4,9 triệu con bò sữa, với quy mô đàn bò trung bình là 413 con. Chỉ có dưới 12.000 nông dân chăn nuôi bò sữa ở New Zealand . Năng suất trung bình là 6.500 lít mỗi con bò một năm . Chi phí sản xuất là khoảng $ 3.80 một kg (£ 1.80 / kg) sữa bột.

Fonterra là hợp tác xã nông dân lớn nhất nước, chịu trách nhiệm cho khoảng 90% nguồn cung cấp sữa của NZ. Giá sữa của Fonterra được tính theo giá hàng hóa trong phiên đấu giá GDT trước khi khấu trừ chi phí.Người Canada đang sản xuất sữa chủ yếu cho thị trường trong nước. Còn New Zealand sản xuất sữa để xuất khẩu - khoảng 90% sữa của NZ được xuất khẩu. Trước cơn bão từ châu Âu, nông dân New Zealand đã giảm tỷ lệ phối giống đi 15% nhằm giảm lượng thức ăn đang phải mua và trở nên tự cung tự cấp hơn…Hạn chế nhỏ duy nhất trên một nông dân chăn nuôi bò sữa của NZ cung cấp cho Fonterra là bạn phải có mức trung bình sản xuất sữa ba năm được hỗ trợ bởi cổ phiếu trong Fonterra .Nếu ai muốn tăng sản lượng của mình vượt quá sản lượng trung bình ba năm thì phải mua thêm cổ phần.

Fonterra đã công bố một dự báo mở là giá $ 7 cho mỗi kg sữa bột cho mùa sữa được cung cấp từ giữa năm 2018 đến giữa năm 2019. Trong khi dự báo mới nhất là tin tốt cho những người nông dân vẫn đang phục hồi sau hai năm giá sữa thấp hơn trong năm 2015 và 2016. Đó là nhờ kết hợp số đầu bò giảm , thời tiết bất thường đã khiến chất lượng đồng cỏ kém hơn. Đồng thời châu Âu đã đưa sản lượng quay về mức 2014.

Đối với ngành sữa Việt nam, có lẽ trong 10 năm tới chúng ta vẫn chưa phải lo lắng vấn nạn sữa tàu. Sau vụ sữa Melamine của Tập đoàn sữa Tam Lộc lớn nhất tàu khựa 2008, cả người tiêu dùng tàu khựa và Việt nam đều quay lưng với sản phẩm sữa tàu. Và mặt hàng người tàu mua nhiều nhất khi đi ra nước ngoài chính là sữa bột trẻ em. Cho dù cùng sản phẩm sữa quốc tế danh tiếng như Mead Johnson, một khi được đóng hộp tại tàu là bọn họ sợ.

Nỗi sợ đó càng lớn hơn khi năm ngoái ngành sữa tàu đưa ra sản phẩm sữa hữu cơ, tức con bò chỉ ăn cỏ trên đồng cỏ sạch ko phun thuốc trừ sâu. Chế độ ăn của nó ko có thức ăn công nghiệp. Tuy nhiên media lại phanh phui ra rằng, chỉ cần có tiền, các cty sữa đều có thể mua được giấy chứng nhận sữa hữu cơ cho thương hiệu của mình. Tất nhiên với sản phẩm đó họ vẫn bán với giá như sữa ko hữu cơ, chỉ cầu bán chạy hơn. Trong khi sữa hữu cơ thật thì có thể bán cao hơn 20%. Cuối cùng thì từ Hà lan tới Nhật bản đều vẫn phải hạn chế số sữa hộp mà du khách tàu được mang ra khỏi siêu thị.

Về cơ bản ngành sữa có thể được chia thành ba giai đoạn: thị trường là vua, ai có thị phần lớn hơn là thắng. Sau đó tới nguồn sữa là vua, các cty chú ý vai trò của an toàn thực phẩm và nhấn mạnh mạnh việc xây dựng nguồn sữa. Cuối cùng là giai đoạn coi trọng khả năng tích hợp chuỗi công nghiệp, chế biến sâu sản phẩm sữa như bơ, pho mát ….

Sơ bộ có thế thấy các công ty sữa của chúng ta đang ở giữa giai đoạn thị trường là vua và nguồn sữa là vua. Chúng em kính nể tầm nhìn của cô Kiều Liên, đã tận dụng cơ hội 35 năm mới có một lần để mua cty sữa Driftwood Dairy tại Mĩ và 5/2016 và nâng tỉ lệ cổ phần tại Miraka New Zealand vào 7/2015.

Ngành sữa chúng ta chưa đi tới giai đoạn tích hợp chuỗi công nghiệp, cho nên chúng em xin nhường chỗ bàn luận về VNM, HNM, THM …. Cho các cao thủ ạ

Hôm nay 6/7, nhờ công lao chăm chỉ PR của con trâu trắng mà có những mã sau lăn sàn

-Dòng phân bón VAF, DCM
-Dòng dầu khí GAS,PET, PMG,PVD,PVT, PDC, PVG,

Như vậy hômnay lại có 9 mã đi lau sàn. Từ hôm mở topic PR tới nay, con trâu trắng đã khiến cho 54 mã của 3 dòng thuỷ sản, dầu khí, phân bón lau sàn rùi. Thiệt là hiệu suất hiếm có

lại thêm 1 topic bị con trâu trắng xàm tấu là rác rưởi của diễn đàn khiến thằng DHA xoá đi

Câu chuyện cuối tuần 20 ( chuyện thứ nhất) ( cũ)

Ngành xi măng : một năm tới đầy triển vọng

  1. Tổng quan ngành xi măng thế giới :

Sản lượng xi măng các nước hàng đầu thế giới năm 2017 ( triệu tấn)

Tàu khựa : 2400

India 280

Mĩ 86.3

Việt nam 78

Thổ nhĩ kì 77

Indonesia 66

Saudi 63

Hàn quốc 59

Egypt 58

Nga 58

Riêng tàu khựa qua các năm gần đây ( triệu tấn)

2012 : 2210 ,

2013 : 2420

2014 : 2480

2015 : 2350

2016 : 2410

2017 : 2400

Các nước xuất khẩu xi măng hàng đầu 2016

China: US$692.4 million (7.6% of total cement exports)

Thailand: $612.2 million (6.8%)

United Arab Emirates: $544.4 million (6%)

Turkey: $494.8 million (5.5%)

Germany: $486.3 million (5.4%)

Spain: $477.3 million (5.3%)

Vietnam: $403 million (4.4%)

Japan: $391.3 million (4.3%)

Canada: $368.7 million (4.1%)

India: $267 million (2.9%)

Các nước sản xuất clinker hàng đầu thế giới 2017 ( triệu tấn)

Tàu khựa : 2600

India : 280

Mĩ : 109

Việt nam : 90

Nga : 80

Iran : 80

  1. Tình hình xi măng tàu khựa : Do vi thế của tàu khựa trong ngành sản xuất xi măng thế giới, do hoàn cảnh địa lí nằm sát chúng ta nên xi măng tàu khựa có tác động lớn tới nước ta. Vì thế chúng em đi sâu vào tàu khựa, còn Thái Lan, Indonesia cũng có ảnh hưởng, nhưng mức độ tác động ko lớn bằng.

Tàu khựa là nước sản xuất và bán xi măng lớn nhất thế giới, với năng lực sản suất mỗi năm là 3,5 tỷ tấn, nhưng trong đó có 30% năng lực sản xuất đang đối mặt với thặng dư. Do vậy sản lượng hàng năm chỉ còn 2.4-2.5 tỉ tấn xi măng.

Trong thời đại của nền kinh tế kế hoạch, sản phẩm xi măng được sử dụng nhiều trở thành “đắt hơn rượu Mao đài” do thiếu nguồn cung nghiêm trọng. Tuy nhiên, từ năm 2014 đến nửa đầu năm 2016, ngành xi măng tàu khựađã rơi vào tình trạng dư thừa sản lượng và thu nhập sụt giảm nghiêm trọng . Kết quả trực tiếp của sự dư thừa là cuộc chiến giá cả thường xuyên, các nhà máy xi măng trong khu vực cạnh tranh nhau khiến giá thấp hơn. Sau một hồi buộc tội lẫn nhau, toàn bộ ngành công nghiệp lâm vào tình trạng rối loạn, hầu hết các công ty đã bắt đầu rơi vào thua lỗ. Trong số đó, vùng Bắc Trung Quốc, Đông Bắc Trung Quốc và những nơi khác đã trở thành khu vực bị ảnh hưởng nặng nề nhất.

Ngành xi măng tàu ban đầu dùng mô hình Liên Xô, với các loại xi măng khác nhau (xi măng Portland, xi măng portland thông thường, xi măng xỉ, xi măng Portland pozzolana, xi măng tro Portland, Xi măng Portland hỗn hợp ) được chia thành các loại khác nhau theo các cấp độ cứng, chẳng hạn như 32,5, 42,5 và 52,5. Trong khi châu Âu, Nhật Bản và các nước và khu vực phát triển khác chỉ xác định bằng một loại xi măng tiêu chuẩn, như ASTM150-2014 JIS5210-2009 (xi măng Portland) của Mỹ và Nhật Bản. Các tiêu chuẩn xi măng này tập trung hơn vào các chỉ số hóa học và các chỉ số vật lý . Điều này đòi hỏi ngành công nghiệp xi măng tàu khựa phải có “lương tâm tương xứng”, nếu ko với cùng 1 loại sẽ ra sản phẩm đủ cấp độ khác nhau.

Việc phân loại các mức cao, trung bình và thấp trong một danh mục xi măng bị ràng buộc dẫn đến sự hỗn loạn trong chất lượng dự án. Loại xi măng 32,5 chủ yếu được sử dụng trong công trình dân dụng, có độ bền thấp nhất. Chính loại xi măng 32.5 này trong cuộc chạy đua hạ giá đã lập những kỉ lục vô tiền khoảng hậu. Ví dụ như với 1 tấn clinker người ta có thể làm ra hơn 2.5 tấn xi măng. Còn loại xi măng đó xây được cái gì lại là chuyện của người sử dụng.

Hiện các nhà máy làm xi măng 32.5 chiếm 1 nửa sản lượng xi măng tàu khựa. Đó thường là những nhà máy xi măng nhỏ , trang thiết bị lạc hậu, giá thành cao, gây ô nhiễm lớn. Những cơ sở này không đủ tiền mua thiết bị bảo vệ môi trường và buộc phải đóng cửa đầu tiên trong quá trình cải tạo ngành xi măng để đáp ứng đòi hỏi cải thiện môi trường.

Tàu khựa giảm công suất ngành xi măng bằng cách phê duyệt các đơn vị đáp ứng tiêu chí môi trường. Có điều địa phương nào muốn được duyệt 1 tấn tiếp tục sản xuất thì phải đóng cửa 1.25 -1.50 tấn khác. Nếu ko sẽ bị cắt điện, cắt than , ko cho vay vốn ngân hàng.

Bên cạnh đó, tháng 12 năm 2017 , Hiệp hội Xi măng đã ban hành “kế hoạch hành động 2018-2020 của ngành công nghiệp xi măng”. Mục tiêu của “Kế hoạch hành động” 2018–2020 là cắt giảm năng lực sản xuất clinker đi 392 triệu tấn, đóng cửa 540 trạm nghiền xi măng ở các doanh nghiệp. Phấn đấu nâng tỷ lệ sử dụng công suất trung bình toàn quốc trong khâu sản xuất clinker là 80%, tỷ lệ sử dụng công suất trung bình của sản xuất xi măng là 70%.

Kế hoạch phấn đấu tới năm 2020, sản xuất clinker của 10 nhóm doanh nghiệp lớn có thể tập trung trên 70% sản lượng xi măng với tỉ lệ sử dụng công suất sản xuất đạt hơn 60% . Phấn đấu phấn đấu để tập trung năng lực sản xuất clinker của hai công ty hàng đầu tại 10 tỉnh, thành phố đạt trên 65%. Các công ty khác hoặc sát nhập, hoặc thu nhỏ hoặc đóng cửa.

Theo phân tích mục tiêu, trong năm 2018, kế hoạch là giảm sản lượng clinker đi 13.580.000 tấn trên toàn quốc và đóng 210 nhà máy nghiền xi măng coi như đã hoàn thành, sẽ không có sự sụt giảm đáng kể nữa.

Xi măng là một trong những hàng hóa bị ảnh hưởng bởi bán kính địa lý, trọng lượng của nó xác định việc vận chuyển đường dài bằng đường bộ là không kinh tế. Do vậy theo các chuyên gia trong ngành, về cơ bản, xi măng ở mỗi tỉnh đạt được mức độ tiêu thụ của tỉnh. Trong phần lớn trường hợp nếu nó được chuyển qua các tỉnh khác, thì sẽ không có lợi thế cạnh tranh cho việc vận chuyển đường dài và giá bán.

Việc tiêu thụ xi măng có liên quan chặt chẽ với dân số, cũng sẽ có sự gia tăng doanh số bán xi măng ở những khu vực có tăng trưởng kinh tế và tăng dân số. Các nhà phân tích tin rằng trong vài năm tới, Đông Trung Quốc và Đông Bắc Trung Quốc sẽ vẫn là lĩnh vực chính của toàn bộ tiêu thụ xi măng. Thế nhưng vùng này coi như đã hết đà tăng trưởng, chủ yếu từ nhu cầu đô thị hóa coi như bị hàng loạt qui định hạn chế.Trường hợp đặc biệt là ở vùng Tây Nam, đó là khu vực vẫn còn khả năng tăng trưởng doanh thu.

  1. Ngành xi măng tàu khựa trong giai đoạn sắp tới:

Sự phát triển ngành xi măng tàu khựa phụ thuộc các yếu tố sau:

a. Tổng đầu tư xã hội vào tài sản cố định:

Toàn bộ đầu tư của xã hội vào tài sản cố định vẫn chưa kết thúc đà giảm tốc độ tăng trưởng kể từ khi suy thoái năm 2010. Tốc độ tăng trưởng thậm chí sẽ thấp hơn trong năm nay, dự kiến ​​sẽ tăng khoảng 6,2%, đạt trị giá 68 nghìn tỷ CNY . Trong số đó, các hộ gia đình nông thôn có tổng vốn đầu tư 950 tỷ nhân dân tệ, 70% trong số đó được sử dụng để xây dựng nhà ở và họ tiếp tục thu hẹp trong năm 2015.

b. Đóng góp của các ngành khác nhau vào tăng trưởng đầu tư vững chắc :

Mũi đinh ba ảnh hưởng tới sự tăng trưởng đầu tư vững chắc bao gồm sản xuất, cơ sở hạ tầng và bất động sản, chiếm tới 80% tổng mức đầu tư. Trong số đó, đóng góp lớn nhất cho sự tăng trưởng của đầu tư vững chắc là xây dựng cơ sở hạ tầng, ngành bất động sản đứng thứ hai. Sự đóng góp của ngành bất động sản vào sự tăng trưởng của đầu tư vững chắc đã giảm xuống mức rất thấp trong năm 2015.

b1. Xây dựng cơ sở hạ tầng (17 nghìn tỷ NDT, tỷ lệ đóng góp cho tăng trưởng đầu tư vững chắc là 60%): Tổng mức đầu tư vào công nghiệp quản lý cơ sở công cộng + công nghiệp vận tải đường bộ đạt 10,8 nghìn tỷ NDT, chiếm 63% tổng số công trình xây dựng cơ sở hạ tầng, con số này là cao nhất trong lịch sử, và đó là lực lượng cốt lõi thúc đẩy tăng trưởng đầu tư cơ sở hạ tầng. Thứ hai, trong quá trình đô thị hóa, cơ sở hạ tầng của các cơ sở công cộng và đường bộ đang phát triển với tốc độ nhanh và tốc độ tăng trưởng trên 20%, đóng vai trò quan trọng trong việc đạt được tốc độ tăng trưởng hiện tại của xây dựng cơ sở hạ tầng.

b2. Ngành bất động sản (14 nghìn tỷ NDT, đóng góp 13% vào tăng trưởng đầu tư vững chắc): Sẽ có áp lực giảm về diện tích xây dựng, diện tích xây dựng nhà mới và tốc độ tăng trưởng đầu tư vào năm 2018. Việc tăng nguồn cung cấp đất đầu tiên và tầng hai sẽ tạo thành sự hỗ trợ cho đầu tư và khởi động mới. Tốc độ tăng trưởng thu hồi đất trong năm 2017 chủ yếu được đóng góp từ phía Đông Trung Quốc. Đến cuối mùa đông thì nhu cầu bất động sản vẫn là một yếu tố hỗ trợ; Có điều nhu cầu xi măng Đông Bắc, Bắc Trung Quốc vẫn là không lạc quan về ngắn hạn do hạn chế xây nhà cửa mới ở khu vực này.

Trong năm 2018 , những thay đổi trong nhu cầu xi măng sẽ nằm trong khoảng giảm 1-3%, mức giảm nhẹ có xác suất lớn hơn. Tiêu thụ clinker là về cơ bản tương tự năm ngoái, khoảng 1,4 tỷ tấn ± 100 ngàn tấn

Cục Thống kê dữ liệu Quốc gia tàu khựa cho thấy tổng sản lượng xi măng quí 1 năm 2018 là 376 triệu tấn, giảm 4,51 phần trăm so với năm trước. Tháng một-tháng 3 sản xuất tích lũy là 247 triệu tấn clinker trên phạm vi cả nước, giảm 1,67% so với năm trước

  1. Loại bỏ xi măng 32.5 :

Hiện nay, có hơn 2.000 trạm nghiền độc lập (bao gồm tỷ lệ trạm nghiền theo công suất sản xuất clinker của TOP10), áp lực sống sót ngày càng tăng, và một số sẽ bị rút khỏi thị trường để đưa tổng số chỉ còn 69% hiện tại.

Từ tháng 1, Thượng Hải cấm việc sử dụng xi măng Portland thông thường dạng 32,5 và 32.5R vào trong vữa trộn sẵn, vật liệu tường, hỗn hợp bê tông tươi, bê tông đúc sẵn và vào các sản phẩm xi măng khác. Việc loại bỏ Xi măng 32.5 cấp thấp có thể tăng tiêu thụ clinker lên hơn 20 triệu tấn. Còn trong khuôn khổ toàn quốc sẽ khiến tăng nhu cầu clinker lên 20%, điều này giúp giảm bớt mâu thuẫn giữa cung và cầu sản xuất clinker. Thứ hai, việc loại bỏ xi măng cấp 32.5 có thể đáp ứng thị trường từ cấp độ kỹ thuật.gắn với yếu tố nhanh chóng nâng cao chất lượng. Quan trọng hơn, việc loại bỏ xi măng loại 32.5 có thể cải thiện chất lượng xây dựng. Các trạm nghiền clinker nhỏ do nguồn clinker và chi phí sản xuất cao sẽ thúc đẩy quá trình chuyển đổi sản xuất. Việc chuyển đổi các trạm nghiền nhỏ thành sản xuất phụ gia bê tông hoạt động cao cũng là một hướng phát triển.Thứ ba, thúc đẩy mạnh mẽ việc loại bỏ năng lực sản xuất lạc hậu, đạt được chất lượng công nghiệp và hiệu quả.Một gợi ý rằng chính phủ đưa ra chính sách về cấp phép, sản xuất, buộc phải loại trừ các cơ sở clinker (xi măng Portland) công suất 2500 tấn / ngày và đường kính máy nghiền xi măng nhỏ hơn 3 mét ra khỏi thị trường.

Đối với vấn đề “loại bỏ 32,5 xi măng cấp thấp”, ngành công nghiệp này từ lâu đã được ngành công nghiệp công nhận là “xương cứng” vốn là phần khó khăn nhất trong vài năm qua. Khi nào nó sẽ được loại bỏ, làm thế nào nó sẽ được loại bỏ, bao nhiêu nó sẽ được loại bỏ? Nhiều vấn đề cần được giải quyết, và cho đến nay không có giải pháp tốt được tìm thấy. Ngay cả khi nhà nước đã chỉ đạo rõ ràng rằng trong số xi măng cấp thấp 32.5 cần được loại bỏ càng nhanh càng tốt, thì sẽ rất khó để triển khai xong trong năm năm. Bởi nhiều cơ sở mới đưa vào hoạt động sau 2010, chưa hết khấu hao. Các loại xi măng cấp độ khác, việc loại bỏ đường thậm chí còn kéo dài hơn.

Thế nhưng từ lịch sử phát triển xi măng ở châu Á, Nhật Bản, Hàn Quốc, châu Âu và Mỹ, có thể dự đoán trong ba năm tới, nhu cầu xi măng của Trung Quốc sẽ giảm xuống dưới 2 tỷ tấn, và sẽ xuống dưới 1,5 tỷ tấn trong vòng 10 năm tới. Còn sau 15 năm sẽ giảm đến mức 1 tỷ tấn trở xuống. Vì thế sau khi loại bỏ hết công suất 1.7 tỷ tấn xi măng 32.5 sẽ vẫn phải tiếp tục loại bỏ thêm một số nữa trong xi măng 42.5 và 52.5.

  1. Giá bán xi măng :

hai tính năng chính của giá xi măng trong năm 2018: Thứ nhất, giá đã bước vào một phạm vi cao 350-400 CNY/ tấn , tăng 35% so với đầu năm 2017. Thứ hai, sự biến động giá trong năm đã bị thu hẹp (thu hẹp xuống còn 100 NDT / tấn [350 ~ 450])

Năm 2016 vì giá thấp, do đó, giá chỉ dao động trong khoảng 75 nhân dân tệ / tấn, giá quay trở lại vị trí trung tâm của năm dương lịch; Năm 2017 chênh lệch giá hàng tháng trung bình giữa các giá trị cao nhất và thấp nhất là 140 nhân dân tệ / tấn, mức cao nhất trong gần 17 năm .

Thế nhưng trong 2018, giá trung bình hàng tháng không thể duy trì trên 500 CNY/tấn. Đầu tiên, do môi trường vượt cungvẫn không thay đổi. Thứ hai, tỷ suất lợi nhuận bán hàng trong ngành nên được giữ trong phạm vi hợp lý để đáp ứng nhu cầu của chuỗi công nghiệp (xây dựng hạ lưu, doanh nghiệp thương mại), và của biên lợi nhuận bán hàng công nghiệp (đề phòng rủi ro chính sách);

Thứ ba, xi măng nước ngoài, clinker (bao gồm cả từ bắc xuống nam, clinker Việt Nam) sẽ có ít nhiều tác động đến giá cả.

Có thể dự kiến ​​nhu cầu xi măng sẽ tiếp tục tăng trong năm 2018 và sẽ không có sự sụt giảm đáng kể. Sự biến động của tăng trưởng cung cầu trong ngành xi măng dự kiến ​​sẽ tiếp tục thu hẹp, và khoảng cách giữa cung và cầu dự kiến ​​sẽ hội tụ thêm và duy trì một dao động nhẹ.

  1. Xi măng Việt nam

Tổng sản lượng xi măng Việt Nam đến năm 2020 có thể lên tới 120-130 triệu tấn/năm, trong khi theo dự báo tại Quy hoạch phát triển xi măng thì sức tiêu thụ nội địa ước tính chỉ khoảng 93 triệu tấn. Như vậy, khả năng dư thừa từ 25-35 triệu tấn xi măng là hiện hữu.

Theo ông Nguyễn Quang Cung - Chủ tịch Hiệp hội xi măng Việt Nam thì từ năm 2017 trở đi, ngành xi măng sẽ bắt đầu dư thừa do công suất tăng mạnh trong thời gian gần đây.

Đến hết năm 2016, tổng công suất thiết kế của ngành xi măng đạt gần 88 triệu tấn/năm. Thế nhưng, vẫn còn các dự án đang tiến hành đầu tư và dự kiến hoàn thành trong năm 2018 tiếp tục nâng tổng công suất thiết kế toàn ngành lên 108 triệu tấn/năm. Trên thực tế, hiện các nhà máy xi măng đang hoạt động cũng chủ động đầu tư cải tiến kỹ thuật, công nghệ các dây chuyền sản xuất nên sản lượng tiếp tục tăng.

Đặc biệt, sau một thời gian phát triển nóng, thị trường xi măng Trung Quốc đã dư thừa khoảng 670 triệu tấn, càng làm cho sự cạnh tranh về giá bán trên thị trường xuất khẩu của xi măng Việt Nam đã khó khăn càng thêm nhiều áp lực. Điều này ảnh hưởng trực tiếp đến kế hoạch sản xuất của các doanh nghiệp xi măng.

Chịu ảnh hưởng xi măng tàu, bức tranh xi măng Việt nam 2017 có 2 màu rõ rệt Nửa đầu năm 2017, đã có 9 doanh nghiệp xi măng niêm yết công bố BCTC với 67% đơn vị ghi nhận lãi giảm, 2 đơn vị báo lỗ. Tổng doanh thu theo thống kê đạt 5,029 tỷ đồng, giảm nhẹ 5% so với cùng kỳ năm 2016. Trong khi lãi ròng giảm mạnh hơn 75%, chỉ còn đạt mức 107 tỷ đồng. Và xã hội chuẩn bị điệp khúc giải cứu xi măng tiếp theo giải cứu thịt heo. Tuy nhiên nửa cuối năm 2017, tăng trưởng xuất khẩu sang tàu khựa đã cho thấy game màu sáng hơn.

Cả năm 2017, toàn ngành ước đạt khoảng 65 triệu tấn, tăng 4 triệu tấn, khoảng 7% so với cùng kì năm trước.Sản lượng tiêu thụ xi măng cả năm đạt 62 triệu tấn, tăng 3% so với năm 2016. Theo báo cáo của Sở Tài chính các tỉnh, thành phố, giá bán lẻ tại các tỉnh miền Bắc, miền Trung phổ biến 1,05 – 1,55 triệu đồng/tấn, tại các tỉnh miền Nam là 1,46 – 1,95 triệu đồng/tấn.Giá xi măng xuất khẩu tại Hòn Gai trong tháng 12 vào khoảng 48,5 – 51 USD/tấn, giá clinker xuất khẩu vào khoảng 29 – 30 USD/tấn FOB Cẩm Phả.

Tổng sản lượng clinker tiêu thụ năm 2017 gần 90 triệu tấn, tăng 16% so với năm 2016 và đạt 100% kế hoạch năm; trong đó tiêu thụ nội địa khoảng 62 triệu tấn, tăng 3% với năm 2016 và đạt 97% kế hoạch năm; xuất khẩu sản phẩm xi măng và clinker khoảng 18,0 triệu tấn, tăng 20% so với năm 2016, đạt 120% kế hoạch năm.

Nguyễn Quang Cung, Phó chủ tịch Hiệp hội vật liệu xây dựng Việt Nam, cho biết xuất khẩu xi măng trong nước tăng mạnh trong quý I năm 2018 do các nhà máy xi măng Trung Quốc đóng cửa do ô nhiễm và thiếu điện. Sản lượng xi măng trong nước tăng 18% so với cùng kỳ năm trước và xuất khẩu tăng 68%.

Ông Cung nói rằng chính phủ Trung Quốc đã ra lệnh đóng cửa một loạt các nhà máy xi măng từ ngày 15/11/2017 đến 15/3/2018 do lo ngại về môi trường và thiếu điện trong mùa đông.Những tình huống này đã khiến Trung Quốc từ nước xuất khẩu clinker toàn cầu vào năm 2016, trở thành nhà nhập khẩu xi măng vào cuối năm 2017. Nó chủ yếu nhập khẩu clinker từ Việt Nam, với khối lượng 1,5 triệu tấn / tháng. Xuất khẩu clinker của Việt Nam ‘tăng vọt’ trong năm 2017 do điều này.

Hiệp hội dự kiến Việt nam sẽ xuất khẩu 15 triệu tấn clinker trong năm 2017 nhưng lại xuất khẩu gần 21 triệu tấn. Nó cũng dự đoán rằng việc đóng cửa nhà máy ở Trung Quốc sẽ tăng lên vào năm 2018.

Như vậy nhìn tổng thể bức tranh xi măng Việt nam na ná xi măng tàu. Theo kế hoạch đến 2020, cung sẽ bằng 150% cầu . Nếu như ko có van xả xuất khẩu thì ngành xi măng sẽ kéo nhau xuống hố. Nước ta thường xuất cho Bangladesh và Phillippin, thế nhưng trước 2017, chúng ta bị cạnh tranh ghê gớm về giá nên giá xuất khẩu cũng có sự sụt giảm liên tiếp. Năm 2014, giá xuất khẩu xi măng là trên dưới 55 USD/tấn, FOB clinker dao động 38 - 40 USD/tấn. Trong năm 2015 và 2016, giá xuất khẩu tiếp tục giảm. Giá xuất khẩu FOB clinker 2017 giảm 20 - 25% so với năm 2014, dao động ở mức 30 USD/tấn. Nguyên nhân của sự giảm sút cả về số lượng và giá cả này là do sự cạnh tranh của tàu khựa, Ấn Độ và một số nước khác.

Chỉ sau khi tàu khựa chuyển từ vị trí xuất khẩu sang nhập khẩu, áp lực lên ngành xi măng chúng ta mới được nhẹ bớt. Thế nhưng nguy cơ cũng nằm ở chính khâu xi măng xuất khẩu.

Nhờ có xi măng xuất khẩu, ngành xi măng chúng ta vẫn chịu được tình trạng năng lực sản xuất cao hơn 25-30% nhu cầu, đến năm 2020 sẽ cao hơn 50% so với nhu cầu. Nếu như bên tàu hắt hơi sổ mũi ko nhập khẩu nữa thì ngành xi măng chúng ta ốm nặng.

Vậy mùa xuân tươi sáng này sẽ kéo dài tới khi nào? Tập Cận Bình muốn kỉ niệm 100 năm thành lập Đảng cộng sản Trung quốc thật hoành tráng. Và Ngân hàng TW tàu sẽ làm đủ mọi cách để nền kinh tế duy trì đà tăng trưởng, thể hiện qua 2 lần liên tiếp giảm tỉ lệ dự trữ bắt buộc vừa rồi. Bơm tiền vào là có thành tích, là có sốt BĐS. Người dân tàu tranh nhau xếp hàng chỉ để được tham gia quay sổ số mua nhà, điều đó cho thấy đà xây dựng bên tàu chưa dứt. Thậm chí khi TW cấm bán nhà thương mại, các cty BĐS xoay sang cho thuê nhà 10 năm với số tiền chống 1 lần = 90-95% giá nhà. Khi TW cấm người đã có nhà mua thêm, 2 vợ chồng sẵn lòng li dị để 1 người có thể đi xếp hàng mua nhà nữa. Vậy là chính sách lại tòi ra thêm 1 câu : ai li dị chưa đủ 5 năm thì chưa được mua nhà . Quả thực là “ trên có chính sách, dưới có đối sách”.

BĐS bên tàu còn sôi sục, các nhà máy xi măng còn phải đóng cửa tiếp thì ngành xi măng chúng ta vẫn còn ấm chỗ, ít nhất trong vòng 1 năm nữa. Cho nên chúng em chọn tiêu đề câu chuyện cuối tuần này là như vậy

Câu chuyện cuối tuần 37 ( cũ)

UPU và thương chiến mĩ tàu

1.Liên minh Bưu chính Quốc tế UPU

Liên minh Bưu chính Quốc tế (Universal Postal Union–UPU) là tổ chức quốc tế trong lĩnh vực thỏa thuận bưu chính quốc tế giữa các chính phủ . Tiền thân là “Liên minh Bưu chính chung” ra đời ngày 9 tháng 10 năm 1874, đến năm 1878 đổi thành tên gọi hiện hành. Trụ sở chính đặt tại Bern thủ đô Thụy Sĩ . Mục đích của nó là tổ chức và cải thiện dịch vụ bưu chính quốc tế, phát triển hợp tác quốc tế trong dịch vụ bưu chính, và cung cấp hỗ trợ kỹ thuật bưu chính cho các nước thành viên càng nhiều càng tốt.

UPU có 192 quốc gia thành viên, mở đại hội bốn năm một lần để thống nhất về phí đầu cuối. Mỗi quốc gia có một phiếu bầu , thỏa thuận có hiệu lực 18 tháng sau khi cuộc bỏ phiếu kết thúc.

Vì phí đầu cuối dựa trên nguyên tắc dân chủ bình thường hơn là nguyên tắc của giới tinh hoa, việc xây dựng khoản phí này không phản ánh tình hình kinh tế của mỗi quốc gia, mà chỉ phản ánh ý chí chung.

Các nước phát triển đã đồng ý hỗ trợ các sàn giao lưu quốc tế của các nước đang phát triển và từ lâu đã đồng ý giữ mức phí thiết bị đầu cuối ở mức thấp. Việc nước mĩ rút khỏi UPU có nghĩa là Bưu điện mĩ không phải khống chế các khoản phí thiết bị đầu cuối ở mức thấp hơn.

Nền tảng của nguyên tắc này là số lượng thư từ quốc tế thực sự cao vào thời điểm đó. Còn bây giờ mọi người không gửi thư , bởi vì trao đổi quốc tế có thể đạt được thông qua e-mail hoặc thậm chí là phần mềm xã hội. Do đó, nhiều thư trực tuyến hơn sẽ xuất hiện trên các trang mạng.

Bởi vì tàu khựa, với tư cách là một nước đang phát triển, nên được hưởng mức phí gửi hàng hóa thấp hơn. Tàu khựa cũng là một quốc gia thương mại điện tử, và tàu khựa có thị phần rất lớn trong thị trường thế giới . Còn nước mĩ lại chính là một trong những người mua lớn nhất của thương mại điện tử tàu khựa. Năm 2018 chưa kết thúc, vậy mà doanh số bán hàng của các công ty thương mại điện tử tàu khựa tại mĩ đã đạt khoảng 80 tỏi trump.

Do đó, Bưu điện mĩ tương đương ô sin giúp người tàu “giao hàng” với mức giá thấp. Do đó mr Trump tin rằng Bưu điện Mỹ là “kế toán giá rẻ”. Vì vậy, Trump muốn tăng giá cho chi phí thiết bị đầu cuối của tàu khựa.

Vì vậy ngày 17 Nhà Trắng thông báo vào ngày 17 rằng nước mĩ đã bắt đầu quá trình rút khỏi Liên minh Bưu chính Toàn cầu. Nếu nước mĩ đạt được thỏa thuận mới với Liên minh Bưu chính Thế giới trong năm tới, mĩ sẽ rút lại.tuyên bố. Còn trong năm 2019 nước mĩ không thể đạt được thoả thuận mới với UPU, Mỹ quốc sẽ rút lui khỏi tổ chức này.

Trong một tuyên bố tiếp theo, Nhà Trắng cho biết Bộ Ngoại giao mĩ sẽ gửi thư cho UPU để thông báo quyết định của mĩ. Trong năm tới, Hoa Kỳ sẽ tiến hành đàm phán song phương hoặc đa phương về các quy định mới trong Liên minh Bưu chính Toàn cầu, nếu không đạt được thỏa thuận, Hoa Kỳ sẽ rút khỏi Liên minh Bưu chính Toàn cầu.

Tuyên bố cũng cho biết, bất kể kết quả của cuộc tư vấn, nước mĩ sẽ bắt đầu thực hiện tỷ lệ “phí thiết bị đầu cuối” do mĩ xác định ngay khi “thực tế cho phép” và ngày thực hiện sẽ không muộn hơn ngày 1 tháng 1 năm 2020.

Tổng thống Mỹ Trump từ lâu đã tiết lộ những dấu hiệu rút lui. Vào cuối tháng 8 năm nay, Trump đã ký một bị vong lục hướng dẫn Bưu điện Mỹ hủy bỏ các khoản giảm giá bưu điện quốc tế và đàm phán lại phí bưu chính quốc tế thông qua UPU nhằm ngăn chặn hàng hóa nước ngoài vào mĩ với chi phí thấp hơn.

Trump nói trong bị vong lục rằng các quy tắc hiện hành là không công bằng, và ông hy vọng sẽ kiểm tra lại các điều khoản vận chuyển hàng hóa và đe dọa rằng nếu UPU không xử lý các khiếu nại của Nhà Trắng, thì nước mĩ sẽ hành động. Trump coi phí đầu cuối thấp đã khiến một số công ty nước ngoài gửi một chuyển phát nhanh các gói bưu kiện cho người tiêu dùng Mĩ với giá rất thấp, làm cho một số lượng lớn hàng hóa nước ngoài giá rẻ tràn vào mĩ, cung cấp cho người bán nhiều hơn lợi thế trên thị trường mĩ.

2.Ảnh hưởng tới sàn thượng hải

Là một nước đang phát triển, tàu khựa được hưởng mức phí thấp hơn. Tàu khựa cũng là một quốc gia thương mại điện tử và nó có thị phần rất lớn. Mĩ là một trong những người mua lớn nhất của thương mại điện tử tàu, và khoảng 60% bưu kiện được chuyển tới mĩ là đến từ tàu khựa.

Nhờ có Liên minh Bưu chính Thế giới, bưu kiện từ các quốc gia đang phát triển gửi tới các nước phát triển sẽ có cước phí rẻ hơn rất nhiều. Còn ở các nước phát triển lại có trợ cấp cho những bưu kiện, dẫn đến thư tín bưu kiện quốc tế của tàu gửi sang mĩ rẻ hơn gửi trong nội bộ nước mĩ . Người tiêu dùng tự nhiên chọn hàng hóa rẻ hơn khiến các doanh nghiệp Mỹ mất khả năng cạnh tranh.

Bản tin “Capitol Hill” trích dẫn một quan chức cao cấp của chính phủ Mỹ vào ngày 17 khi nói rằng sự khác biệt vận chuyển hàng hóa quốc tế này đã gây ra tổn thất 370 triệu đô la Mỹ mỗi năm cho mĩ . Chính quyền Trump tin rằng bưu phí chi phí thấp cho phép một số công ty nước ngoài gửi bưu phẩm chuyển phát nhanh tới người tiêu dùng Mỹ với mức phí chuyển phát nhanh rất thấp, làm cho một số lượng lớn hàng hóa nước ngoài rẻ hơn vào Hoa Kỳ.

Các quan chức mĩ nói rằng mĩ hy vọng sẽ đàm phán lại mức cước phí này, cái gọi là phí đầu cuối. “Mục tiêu của chúng tôi là đạt được tỷ lệ công bằng mà không phải rời khỏi Liên minh Bưu chính Toàn cầu”, quan chức này cho biết. Trong trường hợp của chính quyền Trump, mĩ phải trả tiền để giúp tàu khựa bán hàng hóa vào mĩ.

Năm ngoái, mĩ đã tăng bưu phí và bưu chính cho “quốc gia có số lượng bưu kiện lớn nhất được gửi tới nước mĩ” và tăng 13%. Tuy nhiên, Bưu điện Mỹ vẫn bị ảnh hưởng, chính quyền Trump vẫn muốn tiếp tục tăng thêm tiền, và đơn giản là “phân nhóm” để ứng xử.

Những ngày tốt đẹp của những người buôn bán hàng hóa xuyên biên giới sắp kết thúc. Việc tăng giá bưu kiện có nghĩa là mô hình lợi nhuận của người bán hàng nhỏ trên eBay, Wish, Amazon và các nền tảng khác sẽ sụp đổ.Nếu muốn tiếp tục duy trì,người tàu chỉ có thể chuyển sang các thị trường xuyên biên giới ở mĩ. Đối với người bán có kho tại địa phương ở mĩ, chi phí giao hàng của Bưu điện mĩ cũng sẽ tăng và lựa chọn giao hàng chuyển phát nhanh tư nhân của mĩ có thể hợp lý hơn.

Cho dù đó là sự gia tăng lệ phí thiết bị đầu cuối hay sự rút lui của Liên minh Bưu chính Toàn cầu, việc này của nước mĩ được gọi là “thảm họa” của những người bán hàng hóa nhỏ tàu khựa qua biên giới. Đối với các công ty chuyển phát nhanh và các công ty thương mại điện tử, việc tăng chi phí bưu điện cũng có tác động nhất định.

Theo Tencent Securities, do tuyên bố của Nhà Trắng, tính đến ngày hôm qua, Alibaba đã giảm 0,98%, Trung Thông giảm 4,2% và là mức giảm lớn nhất trong ba tuần, còn Bách Thế giảm 2,38%.

Nếu như Trung Thông có 98% gói hàng chuyển nội địa thì Alibaba lại chiếm phần sư tử trong số 80 tỏi trump hàng hóa gửi sang mĩ. Vậy là Alibaba giảm.

Điều đáng nói Alibaba nằm trong nhóm BAT ( Baidu, Alibaba, Tencent). Nhóm BAT chiếm 1/3 giá trị sàn thượng hải và đóng góp 43% tăng trưởng của CSI. Một khi bị đốn trụ, chỉ số CSI rơi như sỏi. Thêm vào đó hôm qua sàn thượng hải cũng hồi hộp chờ phán quyết của người mĩ xem nhân dân tệ có bị coi là đồng tiền thao túng hay ko. Vậy là CSI đục đáy 4 năm, thủng luôn mức 2500 điểm khiến chúng em ngỡ ngàng.

  1. Ai trên 3 sàn sẽ hưởng lợi?

Như vậy miếng bánh hơn 100 tỏi của Alibaba sẽ bị chia . Tất nhiên đa phần miếng bánh vẫn sẽ ở lại tàu, nhưng chỉ cần 1 phần nhỏ né thuế chạy sang Việt nam là được.

Chúng em áng chừng sẽ có tầm 10 tỏi di chuyển sang nước ta. Trước hết đó là những gói hàng nhỏ gọn, ko phải đồ ăn được như quần áo, giày dép , đồ chơi, hàng thủ công mĩ nghệ …. Thậm chí là dụng cụ gia đình.

Tất nhiên đầu tiên là các cty thương mại điện tử hưởng lợi. Có điều Lazara đã bị Alibaba mua nên ko tính. Chỉ còn lại các cty lèo nghèo khác, hi vọng bọn họ sẽ nắm được cơ hội.

Tiếp đến là các cty làm những mặt hàng tương ứng, ở đây nổi lên là nhóm làm đồ da. Da cá sấu cũng có vẻ hay. Da trâu da bò da lợn càng phổ biến hơn. Nuôi lừa càng có kết quả tốt.

Hai nhóm mặt hàng nữa mà chúng em muốn nhắc tới là dụng cụ gia đình và đồ nhựa. Có điều bọn họ theo kịp thời cuộc hay ko thì chúng ta cứ chờ 1 quí đã. Miếng bánh 10 tỏi trump ngon thì có ngon thật, nhưng ko phải dễ xơi.

Câu chuyện cuối tuần 61 ( cũ)

Câu chuyện người Kurd

Mấy ngày vừa qua việc Thổ nhĩ kì tấn công người Kurd ở Syria đã góp phần đẩy giá dầu thô tăng. Bỏ qua khía cạnh địa chính trị, chỉ nhìn từ góc độ cung cầu cũng có thể ít nhiều hiểu được lí do. Trước cuộc nội chiến, sản lượng dầu của Syria là 400.000 thùng/ngày. Sau đó nhà nước Hồi giáo xuất hiện đã khiến cả Nga và Mĩ bỏ qua bất đồng để bắt tay nhau cùng tiêu diệt IS. Sau một số lần tấn công vào lực lượng của nhau, hai bên đã tạm phân chia lãnh thổ. IS ở bờ đông sông Euphrat do người Kurd diệt, còn IS tại bờ tây Euphrat do chính phủ Syria diệt. Vấn đề là 90% sản lượng dầu của Syria nằm ở bờ đông sông Euphrat, tức người Kurd cai quản khu vực có thể khai thác 360.000 thùng/ngày. Tất nhiên do hậu quả chiến tranh, bây giờ sản lượng dầu trong địa bàn người Kurd không đạt con số đó. Hiện người ta ước lượng là 150-200.000 thùng/ngày.

Do các nước phương tây thực hiện chính sách cấm vận với Syria trong đó có cả cấm bán dầu, người Kurd về mặt công khai không thể bán dầu cho chính quyền Syria. Vì thế người Kurd chỉ có thể bán cho Thổ nhĩ kì. Nay Thổ nhĩ kì tấn công người Kurd, đương nhiên nguồn dầu kia bị nghẽn. Cung hụt thì giá tăng. Từ khía cạnh cung cầu giá dầu thô tăng sau khi Thổ nhĩ kì tấn công người Kurd là như vậy. Có điều mọi chuyện không chỉ là như thế, mà còn phức tạp hơn nhiều. Nó liên quan tới rất nhiều nước trong khu vực và trên thế giới.

“狡兔死, 走狗烹; 飞鸟尽, 良弓藏; 敌国破, 谋臣亡 .Giảo thỏ tử, tẩu cẩu phanh; phi điểu tẫn, lương cung tàng; địch quốc phá, mưu thần vong.” Trước khi chết, Hàn Tín đã phải thở dài mà thốt ra câu đó. Câu này có nghĩa là : Thỏ khôn chết, mổ ch.ó săn; Chim trời hết, bẻ cung tốt; Địch quốc phá, mưu thần vong. Câu này ngày nay áp vào trường hợp của người Kurd là hoàn toàn chính xác. Người Kurd là lực lượng được người mĩ tin cậy nhất trong cuộc chiến chống lại nhà nước Hồi giáo. Tất nhiên còn lực lượng hữu hiệu hơn, đó là dân quân của giáo chủ Sadr. Có điều lực lượng này lại thân với Iran nên người mĩ không dám dùng. Nay nhà nước Hồi giáo đã coi như bị tiêu diệt, nên người Kurd cần phải đối mặt với hoàn cảnh tự sinh tự diệt.

Có nhiều người trách nước mĩ, chê tổng thống Trump vắt chanh bỏ vỏ. Nhưng thực ra để lâm vào tình trạng này thì người Kurd trước hết phải tự trách mình. Họ đã tự đòi hỏi cao quá, ảo tưởng nhiều quá nên tự làm khó mình. " Ngọc không có tội, giữ ngọc mới có tội". Khi mà thực lực của mình yếu, kẻ nào dám giữ ngọc đương nhiên sẽ bị người khác tấn công. Người Kurd giữ 90% sản lượng dầu của Syria, người Thổ nhĩ kì không tấn công thì chính quyền Syria cũng sẽ bắn phá.

Nhưng khía cạnh chủ chốt nhất dẫn tới Thổ nhĩ kì cho dù xé rách da mặt với người mĩ thì vẫn cứ tấn công người Kurd nằm ở chỗ khác. Người Kurd là sắc tộc 30 triệu dân phân bố khắp 4 nước Iran, Iraq, Syria và Thổ nhĩ kì. Trong 4 nước này, người Kurd có lịch sử đã nổi dậy chống chính quyền trung ương ở Iraq, ở Syria. Nhưng tệ hại nhất là ở Thổ nhĩ kì, người Kurd đã du kích chiến với chính quyền trung ương suốt mấy chục năm trời. Do đó trong 4 nước này, Thổ nhĩ kì là quốc gia mẫn cảm nhất với ý định xây dựng nhà nước độc lập của người Kurd. Một khi nhà nước đó ra đời, người Kurd ở Thổ nhĩ kì có chỗ dựa thì đảm bảo đất nước sẽ tan hoang.

Điểm chết người chính là người Kurd ở Syria không thèm dấu diếm ý định thành lập nhà nước của mình. Không ít quan chức người Kurd đòi cấm cửa lãnh đạo Syria đặt chân sang bờ đông sông Euphrat. Chính quyền Thổ nhĩ kì nghe thấy thế lại càng sợ. Không sợ sao được, khi mà nòng cốt chiến đấu của người Kurd ở Syria lại là YPG với 30 năm kinh nghiệm trận mạc ở Thổ nhĩ kì. Do đó Thổ nhĩ kì hoàn toàn không muốn chứng kiến sự ra đời một nhà nước của người Kurd ở Syria. Đây là điểm tâm đắc chung lớn nhất giữa Thổ nhĩ kì và Nga, khiến Thổ nhĩ kì giữ quan hệ hữu hảo với Nga mà quên đi đòi hỏi của đồng minh trong khối NATO.

Vì thế tối thiểu Thổ nhĩ kì muốn lập ra vùng đệm sâu 30 km để đảm bảo an ninh cho mình. Có điều nếu bị đuổi khỏi vành đai 30 km đó, người Kurd lại bị trục xuất khỏi quê cha đất tổ, trở thành dân lưu vong. Người mĩ bị mắc kẹt giữa hai đòi hỏi trái ngược nhau của các đồng minh nên không biết đáp ứng cho ai. Thêm vào đó chính quyền trung ương Syria cũng hăm he lấy lại vùng đất mà người Kurd đang chiếm đóng. Cuối cùng cả Thổ nhĩ kì, cả người Kurd, cả chính quyền trung ương Syria đều nhờ người Nga đứng ra phân xử.

Thực ra, bên cạnh cùng chung quan điểm đối với nhà nước độc lập của người Kurd, Nga và Thổ nhĩ kì còn nhiều chỗ tương đồng khác. Cả hai nước đều muốn nâng vị thế làm trọng tài ở trung đông. Trong khi trọng tài Nga thiên về Iran thì trọng tài Thổ nhĩ kì lại lắng nghe người Saudi nhiều hơn. Do đó ban trọng tài này hợp tác rất vui vẻ.

Hợp tác ở trung đông chưa đủ, bọn họ còn bắt tay ở Lybia. Tại Lybia, Thổ nhĩ kì ủng hộ miền tây, Nga hỗ trợ miền đông. Hai miền cứ đánh nhau túi bụi nhưng không đi đến kết cục. Người Mĩ không muốn đưa quân vào Lybia đã đành, công chúng châu Âu cũng khống muốn nghe nhắc tới Lybia nữa. Có thể đoán rằng việc chia chác sau này ở Lybia sẽ do Nga và Thổ nhĩ kì bàn với nhau. Người Thổ nhĩ kì tự nhiên được nâng vị thế trong khu vực, được quay lại cảm giác thời đế chế Otoman, vậy thì tội gì không bắt tay với người Nga.

EU đương nhiên không muốn cho người Nga độc chiếm thành quả ở Lybia, do đó sự có mặt của người Thổ nhĩ kì ở đó đã kê bậc thang cho bọn họ dễ dàng xuống đài hơn. Còn người Nga thì họ nắm thêm trong tay một lá bài tẩy để điều tiết giá dầu thô, vậy thì tội gì không cố gắng. Người Kurd trả giá cho việc người Nga và Thổ nhĩ kì đứng ra dọn dẹp hộ EU đống phưn ở Lybia. Chả thế mà khi nước mĩ yêu cầu đưa quân đến thay phiên ở Syria, người Đức đã thẳng thừng từ chối.

Về phía Iran và Iraq thì vấn đề khá vi diệu, cả 2 nước này đều không hề mong muốn có 1 quốc gia độc lập của người Kurd. Với Iran, việc người Kurd ở Syria gắn bó quá chặt chẽ với người mĩ, chỉ nghe người mĩ cũng không phải là điều họ mong muốn. Bởi Iran có 1 kế hoạch khá đơn giản : xây dựng một hành lang đi ra Địa trung hải, bao gồm cả các lực lượng thân với mình và một đường ống dẫn dầu . Đường ống dẫn dầu này cho phép Iran đưa dầu trực tiếp sang châu Âu , đỡ phải đi vòng qua biển Đỏ và kênh Suez. Vì là quốc gia theo nhánh Shi’ite, Iran không muốn đường ống của mình đi qua vùng người Sunny. Do đó họ chỉ có thể kéo ống qua khu vực người Kurd ở phía bắc Syria. Do đó khi Thổ nhĩ kì tấn công người Kurd, Iran cũng chỉ lên tiếng phản đối lấy lệ.

Như vậy việc Thổ nhĩ kì tấn công người Kurd là nằm trong ván cờ lớn, các tay chơi đã mắt nhắm mắt mở để cho họ thực hiện nước đi này, trong đó quan trọng nhất là người mĩ. Với Potus, chuyện này khá đơn giản. Trong quá trình tranh cử tổng thống, Potus có hứa sẽ đưa quân mĩ ở Syria về nước. Giữa lời hứa với cử tri mĩ và lời hứa với người Kurd, đương nhiên cái trước đáng coi trọng hơn. Dù sao cử tri đã bầu cho Potus tức là chấp nhận việc rút quân khỏi Syria rồi. Potus cũng đã cố gắng thuyết phục đồng minh châu Âu thay thế, một khi họ không đồng ý thì Potus chỉ còn cách khoanh vùng giới hạn phạm vi tấn công của Thổ nhĩ kì, khả năng là trong vòng 30km kể từ biên giới.

Mặt khác, việc người Kurd tự nhiên cảm thấy bơ vơ cũng là lời nhắn nhủ cho mấy thím ở Ucraina “Các chú cứ nhìn tấm gương Syrria đó mà liệu đường ăn nói. Nếu luận tội anh mà có vấn đề gì thì sẽ có ai đó lại tuột xích tiếp”

Câu chuyện cuối tuần 27 (cũ)

Làn sóng chuyển giao công nghiệp thứ 4

Thấy topic này hay nên em post nguyên văn

https://kknews.cc/zh-hk/tech/vz2bmz2.html

Cho đến nay, sau cuộc cách mạng công nghiệp, đã có ba làn sóng chuyển giao công nghiệp sử dụng lao động quy mô lớn trên thế giới, mỗi lần chuyển giao đã tạo ra một nhóm các quốc gia được gọi là các nhà máy thế giới.

Lần đầu tiên là vào những năm 1950, khi Mỹ chuyển giao các ngành công nghiệp sản xuất truyền thống như dệt may và thép sang các nước như Nhật Bản và Tây Đức , còn mình tập trung vào phát triển các ngành công nghiệp công nghệ mới nổi như chất bán dẫn, viễn thông và máy tính điện tử. Kết quả là, Nhật Bản trở thành “công xưởng thế giới” thứ ba sau Vương quốc Anh và Hoa Kỳ.

Lần thứ hai trong thập niên 1960 và 1980, Nhật Bản, Tây Đức và các nước khác chuyển giao các ngành công nghiệp sử dụng nhiều lao động với giá trị gia tăng thấp hơn cho các quốc gia và khu vực công nghiệp mới như Đài Loan, Hồng Kông, Hàn Quốc, Singapore và các “con rồng nhỏ” khác ở châu Á. , còn mình thì chuyển sang các ngành công nghiệp đòi hỏi nhiều công nghệ.

Lần thứ ba kể từ thập niên 1990, các quốc gia và khu vực công nghiệp mới phát triển như châu Âu , Mỹ, Nhật Bản và châu Á khác “bốn con rồng nhỏ” đã chuyển ngành công nghiệp của họ mà không còn có lợi thế cạnh tranh cho các nước đang phát triển đại diện bởi Trung Quốc .Trong những năm 1980 và 1990, ngành công nghiệp sản xuất lớn lao động của Trung Quốc, được chuyển giao từ Hoa Kỳ, Nhật Bản, Châu Âu và Châu Á, thúc đẩy quá trình công nghiệp hóa và tạo ra phép lạ của Trung Quốc, “nhà máy thế giới” từ đó thuộc về Trung Quốc.

Và lần thứ tư? Nó được chuyển dịch đến các khu vực miền Trung và miền Tây Trung Quốc, hay nó được chuyển đến Việt Nam, Ấn Độ hay thậm chí là các nước châu Phi?

Chuyển giao công nghiệp là không thể tránh khỏi!

Cái khác với hai lần chuyển giao công nghiệp trước, tính năng đáng chú ý nhất của lần chuyển giao công nghiệp trong làn sóng thứ ba của thế kỷ 20 là toàn cầu hóa bị chi phối bởi các công ty đa quốc gia. Để có được khả năng cạnh tranh toàn cầu, họ giao các quá trình sản xuất có giá trị gia tăng thấp sang các nước khác, hoặc đầu tư vào các quốc gia khác để tiến hành sản xuất và chỉ giữ lại các quy trình giá trị gia tăng cao như phát triển sản phẩm, thiết kế và tiếp thị tiêu thụ.

Là điểm đến chính cho làn sóng chuyển giao sản phẩm thứ ba này, Trung Quốc nhanh chóng thiết lập vị thế của mình như là một “nhà máy chế biến thế giới”. Điểm đáng chú ý của điều này là hầu hết các đơn đặt hàng được thực hiện bởi khách nước ngoài. Tất cả những gì quốc gia gia công làm là giá FOB, đơn vị sản xuất không thể liên lạc trực tiếp với thị trường địa phương, cũng không có quyền định giá.

Chuyển giao công nghiệp đã cho các nước cơ hội để hội nhập vào hệ thống phân công lao động quốc tế và chia sẻ lợi nhuận của nền kinh tế toàn cầu hoá . Tuy nhiên, nhưng việc như thiết kế R & D và tiếp thị thương hiệu ở cả hai đầu của chuỗi là công đoạn có giá trị gia tăng cao. Còn giá trị gia tăng của các mắt xích lắp ráp và chế biến ở giữa chuỗi thì có giá trị thấp. Các nước phát triển đã có các liên kết giá trị gia tăng cao như R & D và xây dựng thương hiệu, và nắm vững năng lực cạnh tranh cốt lõi. Trong khi các nước đang phát triển chỉ có các liên kết giá trị gia tăng thấp và ô nhiễm môi trường.

Đây không phải là giải pháp dài hạn, vì vậy phải có tầm nhìn cho các nước đang phát triển leo lên đến đỉnh cao của chuỗi giá trị.

Mặt khác, trong bối cảnh chuỗi giá trị toàn cầu, chuyển giao công nghiệp thường thúc đẩy ngành công nghiệp thực hiện tăng trưởng xuất khẩu. So với tốc độ tăng trưởng xuất khẩu từ Nhật Bản, Hàn Quốc và Trung Quốc, khi một nền kinh tế đang trong tình trạng chuyển giao công nghiệp, tốc độ tăng trưởng xuất khẩu của nó thường cao hơn so với các nền kinh tế phi công nghiệp.

Cụ thể, những năm 1960 đến những năm 1980, Hàn Quốc là quốc gia trong làn sóng thứ hai để thực hiện tiếp nhận chuyển giao công nghiệp, tăng trưởng xuất khẩu cao hơn so với Nhật Bản và Trung Quốc đáng kể. Sau những năm 1990, với việc chuyển giao công nghiệp lần thứ ba , Hàn Quốc bắt đầu thực hiện di chuyển công nghiệp lớn ra nước ngoài, đánh dấu sự suy giảm tăng trưởng xuất khẩu nên đứng dưới Trung Quốc. Sau cuộc khủng hoảng tài chính năm 2008, để mở việc chuyển giao công nghiệp lần thứ tư, các ngành công nghiệp Trung Quốc cũng thực hiện chuyển giao công nghiệp ra nước ngoài. Lợi thế tương đối của tốc độ tăng trưởng xuất khẩu của nó cũng đã bắt đầu biến mất.

Điều này đã mang lại sự chuyển đổi của nhiều công ty sản xuất, danh mục công nghiệp, dự án giá trị gia tăng cao, vốn, tài năng quản lý cấp cao, năng lực cạnh tranh cốt lõi, hậu cần, lực lượng lao động chất lượng cao … Không phải tất cả các công ty đều sẵn sàng.

Cựu chuyên gia tư vấn Ngân hàng Thế giới Hoàng Á Sinh tin rằng sau 30 năm cải cách và mở cửa, các doanh nghiệp tư nhân của Trung Quốc hiện đang rất lớn về số lượng, nhưng chất lượng thường thấp. Theo Liên đoàn quốc gia của số liệu điều tra năm 2006, có một số chỉ số đang nói: chi phí đào tạo nhân viên chiếm tỷ lệ doanh thu bán hàng trung bình chỉ khoảng 1%, hơn 25% doanh nghiệp đào tạo cho người lao động của đầu tư là zero. Sau năm 2000, nền kinh tế vĩ mô của Trung Quốc đã trải qua những thay đổi to lớn, nhưngviệc đầu tư công nghệ doanh nghiệp chiếm tỷ trọng doanh thu không tăng sau đó thêm vào .

Ví dụ, Quảng Đông hiện nay phải đối mặt với chi phí lao động tăng cao, chi phí nguyên vật liệu và các thách thức khác, nếu doanh nghiệp có một cơ chế rất tốt và quản lý, một khả năng sáng tạo độc lập, sau đó nó sẽ có thể tiêu hóa thách thức này. Trong thế kỷ trước, kinh nghiệm ở Nhật Bản và Hàn Quốc những năm 80-90 thì bọn họ đã gặp phải vấn đề tương tự, bao gồm cả tỉ giá tiền tệ, chi phí lao động, vv, nhưng họ đang kinh doanh tốt và đã không bị mất khả năng cạnh tranh, cho nên ngược lại đã nắm bắt được cơ hội để phát triển Đối với các công ty đa quốc gia lớn. Toyota vào những năm 1980 mới tập trung vào việc sản xuất các xe ô tô cấp thấp, không hơn gì Chery ngày nay. Nhưng sau sự tăng giá của đồng yên, Toyota ngay lập tức tiến hành đổi mới sản phẩm, đưa ra các đời Lexus và các sản phẩm xa xỉ khác, để đạt được sự tự nâng cấp của họ. Ngược lại, các công ty Trung Quốc rõ ràng không có khả năng phục hồi như các công ty Nhật Bản và Hàn Quốc trong quá khứ.

Liệu Trung Quốc còn có thể thực sự sản xuất?

Vậy, có phải sự chuyển giao công nghiệp mà Trung quốc hiện đang phải đối mặt chỉ là do Adidas và Nike chuyển các dây chuyền sản xuất của họ sang Campuchia và Việt Nam?

Không, thực tế là nghiêm trọng hơn - sản xuất cao cấp đang bắt đầu quay trở về Mỹ!

Trong chiến dịch tranh cử, Tổng thống Mỹ Trump hứa sẽ mang công việc sản xuất trở lại Hoa Kỳ và đưa ra một chính sách kinh tế “nước Mỹ trên hết”, nói rằng ông ta sẽ gây áp lực lên các công ty để đảm bảo rằng công ăn việc làm và năng lực sản xuất vẫn còn ở Hoa Kỳ. Ông cho biết tại thời điểm đó bất kỳ công ty nào có thể chuyển việc làm sang nước ngoài và sau đó nhập khẩu các sản phẩm vào Hoa Kỳ sẽ phải chịu mức thuế cao. Cách đây không lâu, ông đã chỉ định ngày 16-22 tháng 7 là “Made in America”, hy vọng thúc đẩy sự phát triển sản xuất của Mỹ và mở rộng doanh thu hàng hóa của Mỹ thông qua hành động này.

Để đáp ứng chủ đề “Made in America”, trong Nhà Trắng của Hoa Kỳ đã trưng bày hàng thủ công của 50 tiểu bang của Hoa Kỳ. Bên cạnh Nhà Trắng cũng trưng bày máy móc và thiết bị do Mỹ chế tạo. Chúng bao gồm xe cứu hỏa được sản xuất tại Hoa Kỳ và máy kéo do Caterpillar sản xuất.

Như điều ông ta mong muốn.

Trong lĩnh vực hàng tiêu dùng cao cấp, General Electric đã chuyển máy giặt, tủ lạnh và lò sưởi từ Trung Quốc sang Kentucky, và hiệu quả hơn sau khi di chuyển. Sau khi di chuyển trở về Hoa Kỳ, chi phí nguyên vật liệu để sản xuất máy nước nóng Geospring giảm 25% và thời gian lắp ráp được cải thiện 5 lần. Trước đây, giá bán lẻ của thiết bị đầu cuối máy nước nóng này ở Trung Quốc là $ 1,599, và bây giờ chỉ còn $ 1,299 sau khi sản xuất tại Hoa Kỳ.

Trong lĩnh vực sản xuất chính xác, nhà máy sản xuất máy rút tiền tự động của NCR cũng đã chuyển từ Trung Quốc về Hoa Kỳ. Công ty AmFor đã chuyển dây chuyền sản xuất của mình tại Trung Quốc về Oregon. Hunter Industrial Co., Ltd đã chuyển dây chuyền sản xuất hệ thống điều khiển thủy lợi từ Đại Liên, Trung Quốc trở lại California. Kính Google mới của Google cũng được sản xuất tại Hoa Kỳ.

Không chỉ vậy, ngày càng càng có nhiều công ty Trung Quốc bắt đầu thành lập các nhà máy ở Hoa Kỳ. Nổi tiếng nhất phải là cuối năm ngoái, Phúc Diệu Pha Ly đã đầu tư đầu tư $ 600 triệu trong việc xây dựng các nhà máy kính ô tô ở Ohio, đó là nhà máy kính ô tô lớn nhất thế giới, mà còn là khoản đầu tư lớn nhất từ trước đến nay của Trung Quốc ở bang này. Phúc Diệu Pha Ly nói trong một cuộc phỏng vấn: "tổng các sắc thuế trong ngành công nghiệp sản xuất của Trung Quốc cao hơn 35 % so với Hoa Kỳ. Tính cho đầy đủ, tổng lợi nhuận tại Hoa Kỳ nhiều hơn 40% so với ở Trung Quốc đại lục"

Trong ba làn sóng chuyển giao công nghiệp vừa qua, các công ty đã để lại các ngành công nghiệp có khả năng cạnh tranh toàn cầu. Lang Hàm Bình đã phân tích trong cuốn sách “Hy vọng dưới sự trầm cảm” của mình :

Hoa Kỳ đã chuyển dịch công nghiệp thép và dệt may ra nước ngoài. Còn ở trong nước để lại sản xuất máy bay, thiết bị y tế, công nghệ sinh học, hàng không vũ trụ và vân vân vẫn là ngành công nghiệp hàng đầu thế giới.

Đức và Nhật Bản đã chuyển dịch dệt may, quần áo và các ngành công nghiệp khác trong 20 năm, và phần còn lại là sản xuất ô tô, dụng cụ chính xác và điện tử. Thậm chí ngày nay, các công cụ chính xác và các thành phần quang học được sản xuất tại Đức và Nhật Bản vẫn có thể cạnh tranh với Hoa Kỳ, xe hơi Đức và Nhật Bản cũng được bán trên toàn cầu, một loại chiếm mảng cao cấp còn một loại nằm ở mức thấp.

Bốn con hổ châu Á cũng mất 20 năm để chuyển ra khỏi sản xuất cấp thấp, họ cũng có những kỹ năng độc đáo của riêng của họ: Hong Kong Trung Quốc tài chính và du lịch; Singapore, thêm vào hai mảng trên là đóng tàu và hóa dầu; Trung Quốc Đài Loan là đáng chú ý, là cơ sở sản xuất chip bán dẫn lớn nhất thế giới trên thế giới. Mỗi máy tính đều có sản phẩm Đài Loan. Còn sản phẩm quang học Đài Loan đủ sức cạnh tranh với Nhật Bản , mảng thiết kế vi mạch của MediaTek cũng là một đẳng cấp quốc tế, cạnh tranh được với Qualcomm, Samsung. Về Hàn Quốc đương nhiên không cần nói nữa: Các sản phẩm điện tử tiêu dùng đã vượt qua Nhật Bản, và những sản phẩm khác như đóng tàu, chất bán dẫn và tấm LCD cũng là loại hàng đầu thế giới.

Có thể thấy rằng cho dù ko có chiến tranh thương mại thì bản thân tàu khựa cũng đến thời điểm 20 năm cho một làn sóng chuyển giao mới. Bởi nếu ko dịch chuyển các cơ sở sử dụng nhiều lao động nhưng hàm lượng giá trị gia tăng thấp thì quốc gia sẽ bị mắc kẹt ở trong bẫy thu nhập trung bình.

Về cơ bản họ có 3 nơi chuyển đi : dịch chuyển tới các tỉnh miền tây sâu vào nội địa, sang Việt nam, sang Bangladesh hay Ấn độ.

Dịch chuyển sâu vào miền tây sẽ bị vướng logistic với cự li hàng ngàn km chứ ko phải hàng trăm km như Thái nguyên chúng ta. Cho nên việc dịch chuyển này cũng chỉ là tạm thời, chuyển tiếp.

Sang Bangladesh hay Ấn độ thì tính tổng thể của dây chuyền bị đứt quãng, các bán thành phẩm phải vận chuyển còn xa hơn , sau đó lại chuyển ngược đi Mĩ . Để tiện lợi hơn thì có thể di chuyển nốt mấy nhà máy dệt và đặc biệt là nhuộm sang India.

Chỉ có Việt nam hay Indonesia là thuận lợi hơn về chuỗi sản xuất, cự li vận chuyển đi mĩ hầu như ko thay đổi mấy, trong đó nước ta phù hợp nhất về chuỗi sản xuất. Từ đó có thể thấy khả năng di chuyển sang Việt nam là lớn nhất, và giai đoạn này sẽ kéo dài 10-15 năm, đủ để khấu hao hết một vòng đời nhà máy.

Các ngành khác em tạm ko nói tới. Năm 2017 tàu khựa xuất khẩu 138 tỏi trump hàng dệt may và 70 tỏi trump hàng da giày. Khả năng dịch chuyển 50% sẽ đi sâu vào nội địa của tàu, 25% sang Việt nam, 25 % đi Bangladesh và India. Như vậy sắp tới sẽ có khoảng 30 – 50 tỏi trump chuyển khẩu sang Việt nam. Cần bao nhiêu nhà xưởng để nuốt hết lượng đơn hàng này thì mời các bác tính.

Kết luận : ITA, KBC và mấy ông trùm khu công nghiệp khác

1 Likes

Chủ thớt được cái chịu khó viết dài, nhưng viết tào lao nhiều quá. Doanh nghiệp chạy khỏi TQ thì sẽ có bao nhiêu % sang Việt Nam? Bọn nó có thể sang châu Phi để có giá nhân công rẻ, nếu sang các nước châu Á cũng có thể nó sang Ấn Độ, Banglades, Indo, Philipine, Thái Lan, Campuchia… hoặc nó sang mấy nước Nam Mỹ để xuất khẩu sang Mỹ cho gần và hưởng nhiều ưu đãi thuế quan (mặc dù giá nhân công cao hơn ở VN): Mexico, Peru, Venezuela, Brasil, Colombia…
Thực tế mấy năm vừa rồi chỉ có tỷ lệ nhỏ % DN từ TQ sang VN thôi, còn phần lớn bọn nó sang các nước khác

Có vấn đề về đọc hiểu. 1 điểm, về chỗ

1 Likes

Lại thêm 1 topic bị con trâu trắng xàm tấu là rác rưởi diễn đàn khiến thằng DHA xoá đi

Câu chuyện cuối tuần 51 (cũ)

Contango và giá dầu

Trong những ngày này giá dầu thô biến động khá nhớn. Bên cạnh quan hệ cung cầu thì nhân tố địa chính trị cũng có tác động mạnh mẽ tới giá dầu. Trong khi chúng ta khó đoán định được hướng đi của dầu thô thì tốt nhất là đứng trên vai những người khổng lồ - các tay chơi dầu cỡ lớn. Theo dõi contango là 1 cách khá có hiệu quả.

Vậy contango là gì?

Từ này có nhiều nghĩa, em xin nêu tạm 2 nghĩa trong đó. Đứng về khía cạnh thanh toán thì contango là bù hoãn mua, tức người mua phải đặt cọc. Bù hoãn mua là tình huống trong đó giá tương lai của một hàng hóa cao hơn giá giao ngay được dự kiến trong tương lai cho hàng hóa đó. Trong thị trường ở tình trạng bù hoãn mua, các nhà phòng hộ hay các nhà đầu cơ tự nguyện trả nhiều hơn cho hàng hóa ở thời điểm nhất định nào đó trong tương lai so với giá dự kiến thực tế của hàng hóa. Điều này là có thể vì mong muốn của người ta trong việc trả một khoản phụ phí để có được hàng hóa đó trong tương lai thay vì trả các chi phí lưu giữ và tích trữ của việc mua ngay hàng hóa đó.

Khi hợp đồng có điều khoản contango thì bên bán lẫn bên mua đều mặc định giá hàng hóa trong tương lai sẽ cao hơn. Có điều contango theo nghĩa này sẽ bị dấu biệt, người ngoài ko thể biết được nội dung hợp đồng nên chúng ta khó lòng theo dõi.

Nghĩa thứ 2 của contango là thu gom găm hang, dùng chính các con tàu chở hàng làm kho chứa hàng để có thể mua bán sang tay trên biển, và đây là điều em muốn nói tới . Vụ contango nổi tiếng gần đây nhất xảy ra vào tháng 2/2016. Đúng vào lúc giá dầu thô giảm về 26 đô la/ thùng thì tổ chức năng lượng quốc tế IEA phải la hoảng về sự mất tích của 800 triệu thùng dầu. Số lượng này gần bằng sản lượng 10 ngày của tất cả các nước trên toàn thế giới.

IEA phát hiện ra điều này khi tính lượng dầu các nước sản xuất, lượng dầu các nước nhập khẩu thiếu đứt 800 triệu thùng. Dẫu trước đó người ta đã phát hiện ra Iran dùng tàu để chứa 40 triệu thùng, nhưng ko ai nghĩ tới sự thiếu hụt khủng bố đó. Và phải hơn 10 ngày sau người ta mới xác định thủ phạm là contango.

Thực ra quá trình contango này bắt đầu từ ngày 3/8/2015, khi đó chỉ số Baltic là 600 điểm. Cho đến ngày 2/11/2015, chỉ số Baltic đã đạt 902 điểm tức tăng 50%. Thế nhưng các tay chơi dầu thô đã khéo léo dùng hiện tượng Iran thuê tàu làm kho nổi để khỏa lấp đi.

Sau đó chỉ số BDIY giảm về 260 càng làm người ta mất cảnh giác. Và đội sọc dầu thô do Goldman Sachs dẫn đầu ra sức bán khống định đạp giá về 12 đô la/ thùng. Chỉ sau khi IEA phát hiện vụ mất tích 800 triệu thùng này thì ván bài mới lật ngửa. Giá dầu thô tăng từ 26 lên 52 USD/thùng trong vòng 4 tháng, tức tăng 100%. Đồng thời chỉ số BDIY cũng tăng liên tục từ 260 lên hơn 1000 điểm. Đội sọc dầu thô đại thắng bao nhiêu trong năm 2015 thì cũng mất bấy nhiêu trong 2016. Đại khái trong cuộc chiến này ít nhất 6 ngân hàng ( trong đó có 3 ngân hàng hàng đầu nước mĩ ) chia làm 2 phe đấu lẫn nhau.

Đây là trường hợp contango điển hình khi cả các chính phủ lẫn đại gia mua bán dầu thô cùng thuê tàu găm hàng đẩy giá dầu lên. Thực ra chính quyền Iran buộc phải làm thế vì khi đó bọn họ đang bị liên hợp quốc cấm vận, còn người Nga cũng bị mĩ trừng phạt nên tát nước theo mưa.

Bài toán kinh tế trong contango khá đơn giản. Một tàu VLCC chứa 2 triệu thùng lúc cao điểm có giá thuê ngày là 200 ngàn USD/ngày. Nhưng khi chỉ số Baltic về 260 điểm thì cước thuê tàu chỉ còn 30 ngàn USD/ngày, một tháng hết 900 ngàn USD tức mỗi thùng dầu gánh 0.5 USD tiền thuê tàu. Nếu giá dầu tăng 1 USD là người thuê tàu dư sức trả mọi chi phí, kể cả bồi dưỡng thủy thủ đoàn. Có điều người ta thường thuê tàu làm kho chứa nổi với kì vọng giá tăng 10 USD/thùng, đại khái ăn rất dày.

Chỉ số Baltic

Một vụ contango nho nhỏ cũng diễn ra trong năm 2018. Khi đó nước mĩ hăm he sẽ cấm vận Iran từ ngày 6/11/2018. Vậy là các tay chơi dầu lại gom hàng sẵn. Chỉ số Baltic ngày 24/9/2018 ở mức 791 điểm; nhưng đến ngày 17/12/2018 đã tăng lên 1228 điểm. Trong vòng 6 tuần sản lượng dầu nước mĩ tăng 800 ngàn thùng/ngày, và rồi tất cả đều ngã ngửa khi chính quyền mĩ miễn trừ cho 8 nước tiếp tục nhập khẩu dầu của Iran.

Vậy là giá dầu thô nhảy vực, các tay chơi contango sau 1 tháng ôm hàng cũng không chịu nổi nữa. Từ ngày 17/12/2018 bọn họ cũng xả hàng khiến chỉ số Baltic đổ dốc theo. Đến ngày 08/04/2019, chỉ số này chạm đáy ở mức 610 điểm.

Ngày 26/4/2019, chỉ số này đứng ở mức 635 điểm, đại khái có nhích lên từ đáy. Lần này các tay chơi contango đã bình tĩnh hơn, không dám tích trữ hàng sẵn nữa. Tuy nhiên, sau ngày 3/5 mà chỉ số này phi lên 750 điểm thì có thể đưa ra một kết luận : giá dầu ngày 15/6/2019 sẽ tiệm cận 80USD/thùng.

Một khi chúng ta không biết xu thế giá tiếp theo của dầu thô, vậy nhìn chỉ số Baltic sẽ ít nhiều cho biết nhận định của tay to về giá dầu. Bởi bọn họ bỏ tiền thật mua dầu thật thuê tàu thật, đại khái không phải đội chém gió như chúng ta.=))=))=))

Thêm 1 topic từ năm 2019. Nó hẩm hiu bị con trâu trắng xàm tấu là rác rưởi của diễn đàn khiến thằng DHA xoá đi. Mời các bác thẩm ạ

Câu chuyện cuối tuần 43 ( cũ)

Chiến lược săn hàng 2019

I.2018

Năm 2018 đã qua đi một cách kì lạ với các chứng sĩ. Bất kể những tuyên bố hùng hồn như “vận nước đang lên” , GDP đạt mức cao trong thập niên hay Việt nam chúng ta được huỏng lợi từ chiến tranh thuong mại thì 2018 vẫn là 1 năm đầu voi đuôi chuột. Quí 1/2018 , VNI dẫn đầu thế giới về tốc độ tăng truỏng. Nhưng đến cuối năm thì chứng sĩ mặt mày xanh lè, chỉ mong sao cho VNI đừng bục hết ngưỡng kháng cự này tới ngưỡng kháng cự khác.

Nếu như nói chứng khoán là hàn thử biểu dự báo của nền kinh tế thì chúng ta phải nói thế nào về chart 2018 của VNI? Chả lẽ chứng khoán ám quẻ mang lại vận xúi cho nền kinh tế nước nhà? Nếu vậy thì Thủ T.ướng nên thay vị đứng đầu UBCK ngay và luôn. Và đương nhiên chúng ta cần chọn hướng đi cho năm 2019 để kiếm tiền trong giai đoạn khó khăn này.

Có thể nói rằng sự bẻ ngoặt chart của VNI trong 2018 đến từ 2 nguyên nhân

  1. Nhỏ lẻ bị mất nguồn sinh lực mới :cú sập VNI hồi đầu tháng 2/2018 vô cùng tai hại. Theo cách tính của chúng em, nó khiến 40% nhà đầu tư nhỏ lẻ một đi ko quay đầu lại mà rời bỏ 3 sàn VNI chỉ sau tháng 2/2018.

Điều tai hại ko phải sự thua lỗ mà là bị lỗ ngay trước tết và thành phần thua lỗ. Thành phần thua lỗ hồi tháng 2/2018 là những nhà đầu tư mới trong lứa tuổi 25-35, tức nguồn lực lượng tương lai lớn nhất của 3 sàn VNI. Với lứa tuổi này, thua lỗ là điều bình thường, mất đi rồi vẫn còn cơ hội làm lại. Thế nhưng việc thua lỗ ngay trước tết, quĩ thời gian đến tết còn quá ngắn để có thể sửa chữa giấu diếm.

Việc lực lượng thua lỗ đó ko thể ngẩng mặt lên trong những ngày tết khiến cả 1 lớp nhà đầu tư mới bị thui chột, bạn bè của họ nhìn 3 sàn VNI là nơi cờ bạc lừa đảo. Vết sẹo tâm lí này nếu như ko kịp thời chữa trị sẽ khiến hình ảnh của 3 sàn VNI trong dư luận xã hội ko mang màu hồng.

Và em chưa nhìn thấy có nỗ lực nào để thu hút nhà đầu tư quay trở lại 3 sàn VNI.Quả thật Ủy ban Chứng khoán gánh trách nhiệm lớn nhất ở đây. Từ việc thông qua media để tạo dựng hình ảnh người mua chứng khoán là nhà đầu tư chứ ko phải con bạc trên 3 sới VNI tới chuyện định hướng ra văn bản pháp qui trong vòng 10 năm, chúng ta đều ko làm gì cả.

Media sẵn lòng kể chuyện người nông dân trồng cây hay chăn nuôi gì đó kiếm trăm triệu trong năm. Thế nhưng chưa bao giờ chúng ta thấy việc đưa nhà đầu tư chứng khoán thành tấm gương điển hình làm kinh tế gia đình. Do đó trong con mắt của dư luận xã hội, chứng khoán là cờ bạc.

Còn về văn bản pháp qui thì càng đáng nói hơn. Chúng ta ra sức hô hào khoai tây đầu tư vốn vào 3 sàn VNI, tất nhiên là đổ tiền vào càng lâu càng tốt. Vấn đề là chúng ta đã làm cái gì để họ thấy rằng 3 sàn VNI là xứng đáng để chơi lâu dài? Đầu tiên là UBCK có lộ trình ra văn bản trong 10 năm, hoặc kế hoạch hành động 10 năm. Đảm bảo rằng nếu UBCK đưa ra lộ trình đó và thực hiện tương đối nghiêm túc, khoai tây sẽ ùn ùn đổ vào.

Điều thứ 2 là vấn đề dịch thông tin của các cty niêm yết. ở đây có 2 việc từ cả phía cty lẫn UBCK. Các cty niêm yết đều mong có nhà đầu tư lâu dài, thế nhưng ko có thông tin bằng tiếng anh thì họ lấy cơ sở gì để đi với doanh nghiệp?

Còn UBCK? Theo em nên phân loại cổ phiếu hạng A và hạng B trên 2 sàn HO, HA. Và 1 tiêu chí để lọt vào hạng A là cty niêm yết có công bố thông tin đều đặn bằng tiếng anh, trang web thường xuyên cập nhật bổ sung tin mới …. Như vậy khoai tây dễ dàng hơn trong việc muốn song hành lâu dài cùng cty niêm yết hạng A.

  1. Dòng vốn ngoại giảm tốc

Lí do lớn thứ 2 khiến 3 sàn VNI đi ngược “vận nước đang lên” chính là vì dòng vốn ngoại chảy vào bị thu nhỏ hẳn đi trong năm 2018. Nếu bóc game SAB thuộc dạng 10 năm mới gặp thì bức tranh vốn ngoại sẽ tối hơn rất nhiều. Điều này có 2 nguyên nhân : FED và Cá Rồng Đỏ.

FED đưa ra lộ trình tăng lãi suất 4 lần trong 2018 khiến dòng vốn tháo chạy khỏi thị trường mới nổi EM. Điều này khiến các EM đều giảm trong 2018. Thêm vào đó là chiến tranh thương mại cũng khiến vốn ngoại chịu xao động tâm lí lớn hơn.

Cá Rồng Đỏ: bể dầu xung quanh Cá Rồng Đỏ có trữ lượng 11 tỷ thùng. Việc chúng ta bắt đầu khai thác Cá Rồng Đỏ khiến khoai tây thấy nền kinh tế của chúng ta sắp được bơm thêm 600-1000 tỷ đô la tùy theo giá dầu. Vậy thì tội gì ko vào kiếm một chén canh? Đùng 1 cái cty Tây Ban Nha ngừng khai thác Cá Rồng Đỏ, vậy là tiềm năng tăng trưởng của chúng ta bị gãy trụ. Khoai tây đương nhiên sẽ e dè hơn khi tham dự cuộc chơi trên 3 sàn VNI. Tuy nhiên nếu vì thu hút khoai tây mà khởi động lại Cá Rồng Đỏ với đối tác là công ty trung quốc hay cty bình phong của trung quốc thì đều sặc mùi bán Hoàng sa, Trường sa.

Giá như chúng ta công bố đã phạt cty Tây Ban Nha kia bao nhiên tiền vì tội từ bỏ Cá Rồng Đỏ thì tốt, đằng này media im thin thít chả thấy nói phạt đối tác bội ước kia 1 xu rách nào.

Thôi thì 2018 xui xẻo đã qua, giờ nói sang việc làm ăn 2019.

II.2019

Trong năm 2019 ảnh hưởng game thoái vốn vẫn còn, thế nhưng ko lớn như 2018. Thứ nhất là vì tấm gương SAB đổ đèo sau khi thoái vốn,. Thứ 2 khó lòng mà có lại được mặt hàng như SAB vừa có thị phần khống chế, vừa đã ăn sâu vào tiềm thức người dân, vừa có thị trường đầy tiềm năng tăng trưởng giống như SAB. Thứ 3 là giá 2 bên ko gặp nhau. Chúng ta ko muốn bán rẻ những viên ngọc của mình. THế nhưng các mã game thoái vốn trong 2018 đều ngã quị sau khi thoái vốn đã để lại hình ảnh rất xấu. Có thể nói game thoái vốn trong 2019 là game thi leo ngọn cây, ai thik đu đỉnh xin mời tự nhiên.

Trong năm 2019 cũng chịu ảnh hưởng thương chiến mĩ trung : đây là mở màn cuộc chiến nửa thế kỉ, trong thời gian đó 2 nước sẽ tranh giành quyền bá chủ. Cái mà mr trump phát động chỉ là bước khởi đầu của 6 cuộc chiến lớn từ thương mại, hút vốn , sở hữu tác quyền, quyền định đoạt giá cả hàng hóa tới cuộc chiến tỉ giá, lãi suất.

Cuộc thương chiến này sẽ kéo dài, lúc căng lúc dịu. Ưu thế lớn nhất của trung quốc ko phải 3000 tỏi dự trữ ngoại tệ hay kho đất hiếm mà là sự ổn định của chính quyền. Cho dù mr trump có giỏi tới đâu, thành công tới đâu thì sau 2 nhiệm kì là phải nghỉ. Tức trung quốc sẽ cố nhịn chờ qua cơn sóng dữ rồi mới chọn thời điểm phản công.

Lịch sử trung quốc đầy rẫy ví dụ như vậy. Hán Cao Tổ liên tục thua trận trước Hạng Vũ, nhưng chỉ thắng 1 trận quyết định là giành được giang sơn. Chu Văn Vương bị Trụ Vương bỏ tù, bắt ăn thịt con trai mình. Nhưng khi được thả thì nhà Chu đã thay nhà Hạ.

NHư vậy thương chiến mĩ trung sẽ còn kéo dài cả thập kỉ, thậm chí nhiều thập kỉ. Thế nhưng cuộc chiến thuế lại sớm kết thúc, hoặc ít nhất cũng đi tới thỏa thuận từng phần. Đơn giản kéo dài nữa sẽ ko có lợi cho cả 2 phía.

Tác động của FED thì mọi người đã nói nhiều rồi nên ở đây em ko nói nữa. Còn CPTPP hay EVFTA cho dù có được thông qua trong năm 2019, nhưng để đi vào cuộc sống thì em nghĩ đó là chuyện của quí 4/2019. thậm chí quí 3/2020 mới thấy hoa trái.

Giờ chúng ta đi đến phần cuối của vấn đề: 2019 mua gì?

Chúng ta đã thấy, 2018 là năm cổ phiếu tăng trưởng mất tốc, điển hình là VNM, HBC. Đó đều là những mã có thu nhập và lợi nhuận tăng đều đặn, thế nhưng giá lại đi xuông. Một khi cổ phiếu tăng trưởng mất đà, vậy 2019 là năm lên ngôi của cổ phiếu giá trị.

Cổ phiếu giá trị sẽ chiếm ưu thế trong 2019 vì

-Thiên thời : năm 2019 này đầy rẫy những biến số khó lường. Thương chiến mĩ trung và FED đã được media nhắc tới nhiều. Thế nhưng brexit cũng sẽ chiếm 1 chỗ trên bàn tiệc của media, vấn đề ngân sách Italia có thế dẫn tới nội chiến trong lòng EU. Bản thân ECB chấm dứt nới lỏng định lượng, nhưng chắc gì 1 số nước thành viên thoát được căn bệnh chưa cai sữa? Nhỡ ko được bơm thêm tiền bọn họ lăn quay ra thì sao, cái này đành cầu nguyện thôi.

  • Địa lợi : nhiều mã giá trị trong năm 2018 đã rơi vào tình trạng quá bán, giá cả xuống thấp. Một khi đám bơm vá như bank, BĐS ko còn dám đứng ra kéo thị trường nữa, cố phiếu giá trị phải ưỡn ngực cầm cờ đi trước.

-Nhân hòa : sau 1 năm 2018 thất bát, VNI từ 1200 nhảy vực thủng 900, lòng người ko dám nhảy nhót bậy bạ nữa mà phải hướng về cái gì đó căn cơ hơn. Đó là thời điểm cổ giá trị lên ngôi. Đặc biệt là khoai tây. Cổ giá trị vốn là món khoái khẩu của bọn họ, năm 2019 thậm chí còn đóng vai thiên đường trú ẩn với khoai tây. Vàchúng em đoán dân bản sẽ bám gót khoai tây.

Thế còn cổ phiếu tăng trưởng thì sao? Năm 2018, nhỏ lẻ chết giãy đành đạch chủ yếu vì đám cổ phiếu tăng trưởng, điển hình là nhiều mã dòng bank, BĐS và bộ đôi tai tiếng ASM-IDI của nhà lừa. Bất chấp lợi nhuận tăng trưởng đều như chanh vắt từ quí nọ sang quí kia, đám cổ phiểu tăng trưởng chỉ biết lùi lũi cắm đầu đi xuống thậm chí hứng lên thì nó còn biểu diễn nghệ thuật nhảy vực.

Vì sao cổ tăng trưởng lại nghiệt ngã với dân chợ chứng trong năm 2018? Đơn giản vì đó là vẻ đẹp của chứng khoán. Tất cả các bác đều thuộc làu chứng khoán có sở thik đi trước kinh tế, vấn đề là áp dụng. Ví dụ dòng ngân hàng đã tăng rất mạnh, đó là vì tay to nhìn thấy chúng sẽ có lãi ra sao trong 2018. Kết quả là P/E của dòng ngân hàng đều tăng cao cao ngất ngưởng 15-18, thậm chí 24 hay cao hơn nữa. Với P/E cao như vậy mà còn đua dòng bank thì ngồi ngọn cây hóng mát gió đông ko có gì lạ.

Từ cuối năm 2017 chúng em đã gào lên P/E dòng bank của chúng ta quá cao so với khu vực. Ngân hàng Thái lan có tình trạng nợ xấu tốt hơn chúng ta , khả năng đáp ứng tiêu chuẩn Basel 2 cũng tốt hơn dòng bank trên 3 sàn VNI. Thế nhưng P/E của họ thường nằm trong dải 7-10. Điều đó có nghĩa là dòng bank VNI đã phản ánh hết ưu điểm vào giá, còn khi kết quả kinh doanh hàng quí trong năm 2018 ra thì chỉ để hỗ trợ cho tay to xả hàng.

Trong năm 2018, quả thực cổ phiếu tăng trưởng đã đoạt giải thưởng “sát thủ chứng trường”, đúng là vô đối. Vậy bao giờ chúng lại trở nên có giá? Khi nào cổ phiếu tăng trưởng mất giá ghê quá, sự oversoll lại biến nó trở thành cổ phiếu giá trị và nó lại quay đầu trở thành ngôi sao sáng trên 3 sàn. Vấn đề là khi nào?

Một lần bị rắn cắn, 10 năm sợ dây thừng. Thế nhưng chứng sĩ ko có thói quen chờ 10 năm. Có nhiều cao thủ phán chu kì lên voi xuống ■■■ này của cổ phiếu là 21 tháng. Quả thực em chơi chứng chưa đủ lâu để dám đưa kết luận. Thế nhưng nếu như nhận định kia đúng, lấy vùng đỉnh VNI là khoảng thời gian 3 tháng từ tháng 12/2017 đến tháng 2/2018 thì thời gian cổ tăng trưởng lại được các bác thầm thương trộm nhớ sẽ rơi vào khoảng 9-12/2019.

Mấy đám như dòng bank, IDI còn lâu mới chạm đáy. Chúng đang lơ lửng đâu đó giữa thiên đường và địa ngục. Chỉ sau khi đám đông chịu tác động cân não hết thấu mà nghiến răng cắt lỗ thì bank mới tăng lại. Tất nhiên sẽ có những mã bank cá hồi, cái gọi là dead cat bounce.

Trường phái đầu tư thứ 3 là dùng kĩ thuật TA FA. Do ko biết gì về TA FA nên em ko dám nói nhiều. Tuy nhiên con chị nó đi con dì nó lớn. Cổ tăng trưởng thất sủng thì kĩ thuật TA FA đứng ra lấp chỗ trống vì

-2019 sẽ ko dồi dào tin tốt như 2018, đó là môi trường kích hoạt cho TA FA tung hoành.

-Chu kì đến lúc ủng hộ kĩ thuật . Tức năm 2019 này các bác broker tha hồ khua môi múa mép chỉ đông chỉ tây. Chỉ cần sạch nước cản TA FA là các bác broker có thể ít nhiều lấy được sự tín nhiệm của khách hàng. Từ quí 2 trở đi, các bác broker cứ dựa vào TA FA P/E mà chém ró, đảm bảo đúng nhiều sai ít.

Cái lưới bắt cá có sợi ngang sợi dọc, dần sàng rổ rá cũng có nan dọc nan ngang. Nếu nói chiến lược mua chứng là nan dọc thì nắm các ngành là nan ngang. Nhân dịp đầu năm , chúng em đã trình bày công cụ đánh bắt của mình trong năm 2019 qua câu chiện cuối tuần 42,43. Hi vọng giúp ích được cho các bác.

1 Likes

Câu chuyện cuối tuần 55 ( cũ )

Thương chiến mĩ trung kéo dài bao lâu?

Lúc này đang là sang thứ 6 ở bên mĩ, và Lưu Hạc có khoảng thời gian cuối cùng để lật ngược quyết định áp thuế của nước mĩ. Có thể nói cuộc chiến thương mại là điều bắt buộc phải xảy ra, và mr trump đã hứa điều đó trong khi tranh cử.

Nó là bắt buộc bởi vì trung quốc đã tận dụng quá tốt WTO để tăng trưởng kinh tế. Nếu nước mĩ ko làm điều gì đó, trung quốc sẽ trở thành cường quốc số 1 trên thế giới. Trung quốc đã quá tham lam trong tham vọng phát triển kinh tế của mình. Trung quốc như 1 dây tầm gửi phát triển quá mức trên thân chủ WTO, đến nỗi cuối cùng dây kí sinh lại ăn chết cây chủ. Có thể nhìn thấy điều đó qua sản lượng từng mặt hàng mà trung quốc sản xuất.

Lợi dụng ưu thế dân số của mình, trung quóc đã mặc sức phát triển từng ngành hàng. Lúc đầu người ta thích thú với hình ảnh “công xưởng thế giới” của trung quốc. Đó là khi trung quốc chỉ tham gia chuỗi dây chuyền thế giới ở những ngành hàng sử dụng nhiều lao động như da giày, dệt may. Với thần dân chiếm 20% tổng dân số thế giới, trung quốc chẳng những nhận các công việc thu nhập thấp lại cực kì ô nhiễm như dệt nhuộm, pin và than chì, giấy, xử lí rác thải … Và các nước G7 rất vui lòng khi có quốc gia chủ động tiếp nhận những công đoạn như vậy.

Ngày vui ngắn chẳng tày gang, sau khi lưng vốn có lưng lửng thì trung quốc liền đặt kế hoạch lớn hơn. Chẳng những bọn họ muốn tự túc sản xuất những thứ vốn phải nhập khẩu mà còn định xuất khẩu những mặt hàng đó. Thế là dần dần trung quốc nâng tỉ lệ của mình lên 50% đối với các sản phẩm đủ loại . Nhôm, sắt thép, than đá, xi măng, giấy, chất dẻo, đóng tàu, hàng điện tử gia dụng, đồ chơi, dụng cụ gia đình, vải vóc quần áo, giày dép, săm lốp … cho tới các sản phẩm nông nghiệp như sữa, thịt lợn, thịt gà, táo, tỏi, ớt , việt quất … một khi bọn họ đã tham gia thì đều chiếm xấp xỉ 50% sản lượng thế giới.

Với 20% dân số mà luôn chiếm 50% sản lượng thế giới, trung quốc vô hình trung đã bắt chết các ngành đó ở các quốc gia khác, bần cùng hóa tầng lớp lao động cổ xanh ở trên toàn thế giới, các nước G7 cũng ko phải ngoại lệ. Ví dụ như nếu người Ấn độ không nhảy vào, nước Anh đã phải đóng cửa nhà máy sắt thép cuối cùng của mình. Trung quốc đã tận dụng quá tốt WTO để cướp đoạt công việc phổ thông ở các quốc gia khác, nâng cao tỉ lệ thất nghiệp từ nước phát triển tới nước lạc hậu. Đến G7 cũng cảm thấy bất ổn với tình trạng này.

Mr trump nhìn thấy rõ điều đó nên đương nhiên phải chấn chỉnh lại qui chế của WTO, nếu cần thì thay thế nó đi. Bởi WTO chính là cái ô bảo hộ lớn nhất để trung quốc núp bóng mà nhẹ nhàng vượt qua nước mĩ. Đến WTO cũng có thể phế đi thì chiến tranh thương mại chỉ là điều tất lẽ dĩ ngẫu.

Thực ra nước mĩ phải làm căng đến mức tối đa với trung quốc cũng còn vì để giết gà dọa khỉ, biểu diễn cho các nước khác xem. Thương chiến mĩ trung không chỉ nhằm giảm thâm hụt thương mại với trung quốc, mà còn để kéo công việc quay trở lại nước mĩ. Tất nhiên những việc lương rẻ mạt không phải ưu tiên của mĩ, mà là công việc cấp cao. Loại công việc như vậy khổng phải di chuyển từ trung quốc sang mĩ , mà là từ các nước G7 khác. Khi làm căng với trung quốc, nước mĩ ngầm khuyên các nước khác nếu muốn hưởng miếng bánh thị trường mĩ thì tốt nhất là xây dựng nhà máy ở mĩ. Như vậy nước mĩ sẽ có thêm rất nhiều công việc có thu nhập cao.

Một mục tiêu nữa của nước mĩ khi bước vào thương chiến với trung quốc là để tạo ra điều kiện chơi mới, tức nhắm tới điều chỉnh WTO. Trung quốc đã lợi dụng WTO để tăng trưởng tự phát, bóp chết công ăn việc làm trên toàn thế giới. Tương lai Ấn độ hoàn toàn có thể làm như vậy. Nếu các quốc gia có dân số khủng long đều dùng cách tăng trưởng đó, cái giá của họ phát triển chính là sự bất ổn gia tăng trên toàn thế giới vì thất nghiệp tăng vọt.

Nhu cầu bước vào cuộc chiến thì có dùng 3000 từ nữa cũng không kể hết. Vậy 2 bên mĩ trung có những lá bài nào trong cuộc chiến này?

Phía trung quốc tự liệt kê mình có 1 số điểm mạnh như có thể phá giá đồng tiền để chống lại thuế tăng, có lượng dự trữ ngoại tệ hơn 3000 tỏi trump, có thể dừng bán đất hiếm để ép ngược lại … Tuy nhiên 2 vũ khí mạnh nhất thì người trung quốc không nêu ra. Thứ nhất là sự ổn định của chính quyền, do ko lo ngại bầu cử nên tính liên tục sẽ được đảm bảo. Điều đó cho phép trung quốc có thể chấp nhận giai đoạn giảm tốc phát triển nào đó mà lãnh đạo không bị mất ghế. Lá bài thứ 2 là a Ủn. Nước mĩ muốn đắm đò giặt mẹt giải quyết luôn việc giải giáp hạt nhân với a Ủn, điều đó nếu không có trung quốc hỗ trợ sẽ là bất khả thi.

Năm 2018, khi mĩ áp thuế 25% với nhôm thép Thổ nhĩ kì, Ngoại trưởng Thổ nhĩ kì khành khạch mà đáp " Đồng lia Thổ trượt giá 23%, triệt tiêu hết mức thuế rồi". Để chống lại, người mĩ tức thì nâng thuế lên 50%. Do đó có thể nói trung quốc sẽ không dám dùng lá bài này, vì sợ bị đè thuế như Thổ nhĩ kì.

Còn đất hiếm, tổng trữ lượng đất hiếm toàn thế giới là 120 triệu tấn thì trung quốc chiếm 44 triệu, Brazil 22 triệu, Việt nam 22 triêu, Nga 18 triệu, Ấn độ 6.9 triệu … trong đó do vị trí địa lí, cấu tạo ở Việt nam gần giống trung quốc hơn cả. Nếu trung quốc ngừng xuất khẩu, chúng ta lên ngôi. Có điều trước hết phải nhét đám KSx vào tù hết đã, cứ nhìn cơ cấu vốn toàn thấy mẹ sề Hinh là biết chúng ra sao rồi.

Phía mĩ có nhiều ưu thế hơn, từ vốn, công nghệ, bí quyết, tiêu chuẩn … tới hệ thống tài chính và thanh toán, quan hệ thương mại song phương, kinh nghiệm thương chiến …

Trong cuộc tranh chấp thương mại với Nhật bản hồi thập niên 80 thế kỉ trước, thỏa thuận Plaza không chú trọng nhiều đến khống chế sản lượng xuất khẩu của Nhật bản mà chỉ yêu cầu Nhật bản có lộ trình nâng tỉ giá đồng yên từ 300 yên/ 1 USD thành 150 yên/1 USD. Người Nhật tuân thủ rất tốt điều này, kết quả từ năm 1990 nước Nhật đã lâm vào 2 thập kỉ vứt đi, để cho trung quốc vượt qua cả mình.

Tới cuộc thương chiến này, trọng tâm của người mĩ cũng không phải ép trung quốc mua thật nhiều hàng hóa của mình để giảm thâm hụt thương mại mà là ép trung quốc phải tương thích hệ thống pháp chế của mình với luật của WTO. Làm như thế, phía mĩ sẽ bịt được kẽ hở của WTO không để trung quốc lợi dụng được nữa. Luật WTO có 1 điều rất đơn giản : cấm nhà nước tài trợ cho doanh nghiệp để đảm bảo sự công bằng.

Nếu tuân thủ điều này, các doanh nghiệp nhà nước của trung quốc sẽ sụm bà chè cả loạt. Bởi đó là 1 nửa nền kinh tế trung quốc, lại chiếm 1 nửa tín dụng. Áp dụng xong thì tỉ lệ nợ xấu tiềm ẩn của hệ thống ngân hàng trung quốc coi như đạt 50% , nước mĩ không đánh cũng thắng. Thực ra chính người trung quốc cũng có nhu cầu chấn chỉnh lại khối doanh nghiệp nhà nước cho nên 2 bên đã có những thống nhất bước đầu. Tuy nhiên khi đôi bên có khúc mắc thì vấn đề này cũng trở thành quá nghiêm trọng đến nỗi không thể thỏa hiệp được. Khúc mắc ở đây liên quan đến lá bài tẩy, con phăng teo của mr trump : vấn đề Đài loan.

Đài loan chính là lá bài mạnh nhất của mr trump, và mr trump ngay khi đắc cử cũng đã mở miệng đe dọa sẽ công nhận Đài loan là quốc gia độc lập. Đài loan là nghịch lân của a Tập, chạm đến nó là a Tập dãy đành đạch. Thế mà trong khi đôi bên đang đàm phán, quốc hội mĩ lại bàn về dự luật bảo vệ và bán vũ khí cho Đài loan. Hạ viện bàn thảo dự luật không ràng buộc thì cũng thôi, đằng này mr trump còn cử 2 tàu chiến nghênh ngang ở eo biển Đài loan. Vậy là a Tập dỗi, phía trung quốc cho thỏa thuận quay về mo. Có thể nói vụ lục đục áp thuế mấy ngày qua là do phía mĩ vô tình khơi mào, còn phía trung quốc phản ứng quá đáng

Một mục tiêu nữa mà mr trump muốn đạt được là giải giáp vũ khí hạt nhân của a Ủn. Vậy thực chất ở đây ra sao? Cần nhìn nhận rằng mr trump là người của giới khai thác dầu mỏ và con buôn vũ khí, cách hành động của ông ta thể hiện rõ điều đó. Có thể thấy trước hết mr trump cần triệt để ngăn a Ủn phát triển tên lửa tầm xa mang vũ khí hạt nhân, qua đó đảm bảo an toàn cho nước mĩ trước đòn tấn công của a Ủn. Cái này có thể nhượng bộ được nên a Ủn sẵn lòng lui bước.

Nhưng đến giải giáp vũ khí hạt nhân lại khác, cả 2 bên đều có lợi ích giống nhau, không cần a Ủn phải vội. A Ủn không muốn vội giải giáp thì đã đành, phải được luật pháp bảo vệ để tránh thảm họa Cadaphi là đương nhiên, ngoài ra a Ủn cũng cần thúc đẩy kinh tế trong nước. Vấn đề kinh tế không phải chuyện ngày một ngày hai, nên a Ủn cần giải giáp càng chậm càng tốt, và điều này cũng trùng hợp với ý đồ của mr trump. Sao lại thế? Bởi vì nếu không có Ủn, lấy cái gì để Hàn quốc và Nhật bản thuyết phục được công dân của mình về sự cần thiết phải mở hầu bao mua vũ khí mĩ.

Chính giới mĩ đã phải vất vả trong việc săn phù thủy của mr Mueler nhằm tạo dựng con ngáo ộp Nga, vậy tại sao phải xóa bỏ mối đe dọa có thực như a Ủn. A Ủn càng hiếu chiến càng tốt, a Ủn càng nhiều vũ khí hiện đại càng tốt, dư luận Nhật bản Hàn quốc sẽ càng dễ chấp nhận bỏ tiền mua vũ khí mĩ. Vì thế a Ủn chỉ cần có lộ trình giải giáp vũ khí hạt nhân, có cơ sở pháp lí về giải giáp và biện pháp giám sát, thế là ổn. Dù sao mr trump cũng là ông trùm bán vũ khí. Điều đó thể hiện rõ nhất qua dự luật bán vũ khí cho Đài loan vừa được 100% thành viên hạ viện thông qua, không có phiếu chống.

Như vậy yêu cầu của mr trump khi nhờ trung quốc thuyết phục a Ủn cũng không phải đến nỗi không thể thực hiện nổi. Nên đôi bên dễ xích lại gần nhau trong vấn đề này. Nếu kí được thỏa thuận với a Ủn, gần như chắc chắn mr trup sẽ tái đắc cử. Vậy mà mr trump vuốt mặt không nể mũi trong vấn đề Đài loan. Còn đang đàm phán lại cho tàu chiến đến đảo Bành hồ diễu võ dương oai. Thế là a Tập dỗi, thế rồi a Tập nổi giận, vậy là Lưu Hạc lại có việc để làm thêm. Vậy khả năng đàm phán của 2 bên sẽ như thế nào?

Ngay từ đầu trung quốc đã tuyên bố rõ ràng : sẽ không đàm phán nếu bị áp thuế, không thể đảm phán khi bị dí dao vào ngực. Kết quả thì sao? Bị mĩ áp thuế như vậy, nhưng Lưu Hạc vẫn phải tới mĩ và sẽ còn gặp mĩ. Mr trump đã chơi nước cờ cực cao, nếu đàm phán thành công thì khỏi phải nhắc tới. Còn nếu ko đàm phán thành công, mõi năm nước mĩ sẽ có thêm hơn 100 tỏi do Hải quan nộp vào.

Vậy a Tập cần gì để có thể chấp nhận điều kiện của phía mĩ? Thực ra các điều kiện này không phải là quá khó nuốt, vấn đề chỉ là mặt mũi. Bản thân trung quốc cũng cần phải cải tổ doanh nghiệp nhà nước, cần phải thoát khỏi bẫy thu nhập trung bình. Doanh nghiệp nhà nước chính là hòn đá buộc vào chân cản bước đi tới của trung quốc, yêu cầu bình đẳng của WTO không phải là thứ không thể chấp nhận mà cũng chính là điều trung quốc cũng đang muốn làm. Nếu doanh nghiệp nhà nước có thể đứng vững trên đôi chân của mình mà không cần nhà nước hỗ trợ, a Tập còn mong muốn điều gì hơn thế.

Chẳng qua lối đàm phán quá sấn sổ sàm sỡ sỗ sàng của mr trump khiến a Tập mất mặt nên vừa rồi mới sinh chuyện. Nếu không vì Đài loan thì lúc này có lẽ đôi bên đã hỉ hả nâng cốc chúc tụng “tôi tốt anh tốt chúng ta cùng tốt” rồi. Khả năng tiếp theo thế nào? Cuộc chiến càng kéo dài càng không có lợi cho phía trung quốc. Bởi các doanh nghiệp xuất khẩu sẽ phải giảm giá bán 25% để đảm bảo cạnh tranh. Bọn họ dựa vào đâu để giảm giá? Trước hết có 17% hoàn thuế VAT do xuất khẩu, sau đó có thêm 3% do giảm thuế doanh nghiệp, 3% an sinh xã hội nữa là 23%. như vậy toàn bộ chương trình hỗ trợ thuế của trung quốc sẽ bị mr trump nuốt sạch, quá cay.

Phải nói rằng mr trump rất độc, nhè đúng lúc trung quốc vừa giảm thuế doanh nghiệp để tăng thuế nhập khẩu. Như vậy bên bán vẫn đảm bảo sức khỏe chứ không lăn quay ra chết, vẫn có nguồn hàng với giá gần như không đổi. Đồng thời toàn bộ 100 tỏi áp thuế này thực chất là do ngân sách trung quốc tài trợ, quá cao!!!

Việc áp thuế càng kéo dài sẽ càng bất lợi cho phía trung quốc. Do đó Lưu Hạc sẽ nhanh chóng đưa ra đề nghị có thể khiến mr trump thỏa mãn. bản thân mr trump cũng đã tweet sẵn sàng bãi bỏ áp thuế nếu như nhận được đề nghị thỏa đáng từ phía trung quốc. Vấn đề chỉ còn là điều kiện gì và khi nào?

Như ở trên đã nói, cái nhìn của a Tập và mr trump về cải tổ khối doanh nghiệp cũng như cách thức trung quốc vượt qua bẫy thu nhập trung bình có điểm trùng nhau, đó là nền tảng để đôi bên đi đến thống nhất với nhau. Điều còn lại chỉ là làm thế nào để a Tập có cửa ăn cửa nói với thần dân của mình.

Dễ thấy nhất sẽ là trung quốc vẫn giữ được mức xuất khẩu nào đó sang mĩ, đồng thời còn chỗ cho hạn ngạch tăng trưởng chứ không bị chốt trần. Đồng thời số tiền thặng dư thương mại sẽ có 1 tỉ lệ nào đó nằm lại nước mĩ dưới dạng đầu tư vào nhà máy hay cơ sở sản xuất. Do đó mức nhập siêu của nước mĩ giảm, số công ăn việc làm tăng lên, GDP nước mĩ tăng lên trong khi trung quốc vẫn giữ được thị phần xuất khẩu. Các nhà máy đó sẽ là cơ sở lọc hóa dầu hay lọc hóa khí, vừa tận dụng được giá rẻ từ khí đá phiến, vừa không canh tranh mấy với các cơ sở sản xuất hiện tại vì là công nghệ mới nhưng lại không quá cao cấp. Sở dĩ nó chưa phát triển bởi giá khí xưa nay đắt, giờ có đá phiến nên mới chợt rẻ đi. Đó là cửa win -win, đẹp mặt cho cả 2 bên.

Vậy nếu a Tập quyết làm căng để đá bay mr trump khỏi nhà trắng vào năm 2020 thì sao? Vấn đề là không ai lường được cá tính của mr trump. Nếu có nguy cơ thất cử, ngộ nhỡ mr trump dùng đến con bài phăng teo là công nhận Đài loan độc lập thì sao? Khi đó a Tập sẽ trở thành tội nhân thiên cổ của nước trung hoa, thiên hạ sẽ có kịch hay để xem. Chính vì điều này nên a Tập sẽ không làm căng hết mức để kick of mr trump bay khỏi Nhà trắng.

Việp áp thuế sẽ ảnh hưởng tới khả năng tái đắc cử của mr trump? Hoàn toàn không. Trước hết chúng ta phải nhìn nhận rõ bản chất của việc các Hiệp hội nhập khẩu của mĩ đồng loạt lên tiếng như ong vỡ tổ. Một phần bọn họ phát ngôn vì quyền lợi hội viên, phần khác vì chính mình. Bởi quan trọng nhất đối với các Hiệp hội đoàn thể là phải chứng minh sự cần thiết để tồn tại của mình. Mr trump đã cho bọn họ cơ hội vàng để thể hiện.

Các Hiệp hội sẽ vừa cao giọng phàn nàn lẫn kiến nghị, đồng thời thúc giục Hội viên đóng hội phí hàng năm lẫn kinh phí vận động lobby. Thế là mr trump đã tạo điều kiện cho lãnh đạo Hiệp hội vừa thể hiện vai trò của mình, vừa có dịp gặp gỡ giao lưu với các nghị sĩ quốc hội mĩ, quả là nhất cử lưỡng tiện. Lãnh đạo Hiệp hội có thể tìm đâu ra nguyên thủ quốc gia biết tạo điều kiện cho bọn họ như vậy, đến kì bầu cử chắc chắn bọn họ sẽ mờ mịt uyển chuyển thể hiện sự ủng hộ với mr trump, qua đó tác động tới các hội viên.

Còn công ty hội viên thì sao? Đương nhiên quyền lợi vẫn là trên hết, dứt khoát phải la như bọng về việc gánh chịu thuế đồng thời tăng giá bán hàng. Có điều trong 25% thuế nhập khẩu này thì theo thông lệ quốc tế đa phần bên bán phải gánh chịu, giỏi lắm bên mua đỡ cho 5%, còn lại 20% là do bên bán giảm giá ( khách hàng là vua mà). Như vậy người nhập khẩu có lí do tăng giá 25% trong khi bản thân chỉ phải bù 5%, tìm đâu ra lãnh đạo quốc gia tạo điều kiện cho mình ăn giày ăn cả bít tất tới 20% như vậy? Gửi trái phiếu chính phủ chỉ được hưởng có 2.5%/ năm kia kìa. Bọn họ kêu thì cứ kêu, nhưng chỉ hận mr trump không nâng thuế lên hẳn 30%, 50% thì có.

Còn người tiêu thụ cuối cùng? Thương chiến này tạo điều kiện mang việc làm về cho bọn họ, giữa có việc làm và mua đắt thêm 1 chút, cần chọn bên nào thì mọi người tự biết. Hơn nữa, tỉ lệ thất nghiệp thấp mặc định sẽ dẫn đến chi phí thuê lao động cao, tức lương được tăng. Vừa đỡ phải thất nghiệp, mua đắt đã có tăng lương bù vào. Cuộc chiến thương mại này đâu có đến nỗi tệ?

Tuần vửa rồi em cho rằng 2 bên sẽ ko áp thuế với nhau. Lúc đầu tình như thế, nhưng rồi sau đó media làm rùm beng ghê quá khiến a Tập không thể nhắm mắt bỏ qua. Thế là Lưu Hạc đành phải làm căng hết cỡ. Nhưng giờ thì hay rồi, phía mĩ đã đẩy ván cờ đi tới cao trào, chỉ còn thiếu nước dùng lá bài Đài loan. Do đó đến lượt Lưu Hạc chạy đua với thời gian.

Chỉ còn 1 tháng nữa, do logistic nên Hải quan mĩ vẫn chưa thu được mấy tiền nộp vào ngân sách, bởi các lô hàng chủ lực vẫn còn lênh đênh trên biển.

Túm váy lại : còn 1 tháng để tránh áp thuế, có lẽ 2 nước sẽ tận dụng điều này. Mặc dù thích thú với trường hợp áp thuế 5 năm hơn, hay Đài loan độc lập hơn, nhưng có lẽ chúng ta sẽ không được chứng kiến điều đó.

Đây là topic bị con trâu trắng coi là rác rưởi của diễn đàn và xúi thằng DHA xoá đi

Câu chuyện cuối tuần 49 ( cũ)

Nhìn sang sàn thượng hải

Vừa qua chỉ số Caixin lập kỉ lục tăng trưởng 7 năm mới. Thoạt nhìn thì điều này có vẻ bất ngờ, bởi mới tuần trước đó media còn đang rên xiết hù dọa về mối lo nền kinh tế trung quốc giảm tốc. Nhưng thực tế lại ko đến nỗi khó đoán như vậy, bởi hàng loạt chính sách kích cầu mà trung quốc đã ban hành.

  1. Về mặt tài chính RRR
  • Giảm tỉ lệ dự trữ bắt buộc RRR : kỉ lục Caixin vừa lập là kết quả của lần giảm RRR vào tháng 7 năm ngoái. Lần hạ RRR tháng giêng năm nay bơm 1500 tỏi CNY chắc 2 tháng nữa mới thấy ngấm vào nền kinh tế. Tuy nhiên mọi người vẫn trông chờ ngân hàng trung ương PBOC còn phải giảm RRR tiếp hay bơm tiền qua dạng cơ sở cho vay trung hạn có mục tiêu TMLF. Có lẽ tháng 6/2019 sẽ triển khai điều này. Đó là bởi vì số tiền cơ sở cho vay trung hạn MLF sắp hết hạn. Khoản tiền này trị giá 1000 tỏi CNY. Nếu ko có RRR hay TMLF khác thay thế trong khi nền kinh tế chưa cải thiện rõ rệt thì rút tiền về sẽ gây ra giảm tốc mạnh. TMLF này có ưu điểm dễ nhận thấy nhất là kì hạn dài hơn, tới 3 năm. Do đó đủ thời gian để cho nền kinh tế chống chọi khi thu hồi về.

  • Giảm thuế cho doanh nghiệp : khoản tiền này trị giá 2000 tỏi CNY. Nó có tác động ngay lạp tức do các doanh nghiệp hào hứng với đơn đặt hàng trước nhận định về triển vọng thị trường sẽ tăng trưởng, sắt thép là một trong những mảng dễ nhận ra nhất

  • Phát hành trái phiếu chính quyền địa phương trị giá 1500 tỏi : có thể đoán khoản tiền này đa phần sẽ rót vào mảng BĐS, vì đây là mảng đóng góp lớn nhất cho ngân sách lẫn tăng trưởng của các tỉnh.

  • hạ mức đóng góp bảo hiểm an sinh xã hội : tỉnh nào vốn đóng góp trên 16% thì hạ về 16%, tỉnh nào đang ở mức 16% thì giảm về 13%. Có thể thấy khoản tiền này khá nhớn, có thể tương đương mức giảm thuế 2000 tỏi CNY

  1. Hỗ trợ về mặt chính sách
    Có nhiều chính sách được ban hành để hỗ trợ tăng trưởng. Nhưng có lẽ nổi bật nhất là biến đổi về mảng BĐS và ô tô. Với ô tô là khoản tiền hỗ trợ nhớn đổi loại ô tô, qua đó hi vọng tăng cầu mảng này. Còn với bất động sản thì chính sách càng đa dạng hơn. Tuy ko nói rõ là nới lỏng dòng tiền vào BĐS, thế nhưng đẻ cho địa phương tự quyết định chính sách về BĐS đã tạo ra nhất nhiều khoảng trống để lách luật. Từ việc hạ mức thế chấp vay mua BĐS, tăng số tiền được vay đến chuyện hạ độ ngặt nghèo như đòi hỏi phải đóng tiền an sinh xã hội ở đâu 5 năm mới được mua nhà ở đó. Máy tiêu chí vốn ngăn chặn người nơi khác đến mua nhà để hạ nhiệt khi thị trường nóng, nay muốn làm ấm chợ thì đương nhiên phải nới ra.

Kết hợp cả bơm tiền tổng lực và ban hành chính sách có thể đoán nền kinh tế trung quốc sẽ tự lấy lại đà tăng tốc vào tháng 6 này. Nếu như được khuyến mại thêm thỏa thuận kinh tế với mĩ thì đà tăng còn mạnh hơn nữa. Chả thế mà sàn thượng hải phi từ 2460 vào cuối năm ngoái lên 3250 lúc này. Đà tăng trưởng hơn 30% đó thể hiện sự hào hứng của nhà đầu tư trước viễn cảnh chuyển sang nhuốm màu hồng của nền kinh tế. Một khi sàn thượng hải thăng hoa, DJ cũng sẽ tán thưởng cổ vũ đuổi theo. Từ đó dẫn tới điều gì thì mời các bác suy đoán

Câu chuyện cuối tuần 48

Chém ró về đường cong lãi suất

Vừa qua thị trường thế giới chứng kiến hiện tượng đường cong lãi suất đảo ngược. Đó là vì lãi suất 3 tháng 3M cao hơn lợi suất trái phiếu 10 năm 10Y. Vậy là có 1 số cao thủ nhẩy ra đăng đàn rằng sắp sửa khủng hoảng tới nơi rồi. Dạng phát biểu như vậy nói nhẹ thì là có hơi khiên cưỡng, nói trung là trình còi, nói nặng rứt khoát là động cơ ko trong sáng.

Vì sao lại đưa ra kết luận như vậy? Đó là kết luận rút ra từ quan điểm thiên thời , địa lợi, nhân hòa.

  1. Về mặt địa lợi :

https://www.viportal.co/yield-curve-inversion-suggests-new-all-time-highs-for-stocks-seeking-alpha/

a.Thống kê lịch sử : địa lợi ở đây là xác suất xảy ra suy thoái. Tuy chúng ta không có dữ liệu thống kê 700 năm, nhưng 70 năm thì vẫn có. Đại khái từ những năm 50 của thế kỉ trước.

Hình 1 :Tổng quan các lần xảy ra suy thoái

Hình 2 : Ngày tháng đường cong lãi suất đảo ngược và suy thoái

Trước hết, sử dụng dữ liệu giá hàng ngày, đường cong lợi suất 10Y-3M đã tạo ra âm tính giả vào cuối những năm 1950. Thứ hai, như có thể thấy trong Hình 2 ở trên, tín hiệu đảo ngược đường cong lợi suất 10Y-3M tạo ra dương tính giả vào năm 1966, 1998 và đầu năm 2006. Còn trường hợp suy thoái năm 1960 thì đường cong lãi suất thậm chí còn không thèm đảo ngược. Nếu tính đến bốn thất bại này, hồ sơ theo dõi tín hiệu đảo ngược của đường cong lợi suất 10y-3M sẽ chỉ là 4 trên 8. Tức đúng 2 thì sai 1, vậy chỉ cần dấn thêm 1 bước nữa là thành đúng 1 sai 1 tức tỉ lệ 50% - tỉ lệ tung đồng xu. Đã là tung đồng xu để xác định khả năng suy thoái thì cần gì đến ý kiến của các chiên za nữa, rách việc.

b. Giãn cách thời gian đảo ngược tới suy thoái

Nhìn vào hình 1 hay bảng 2 chúng ta đều thấy giãn cách thời gian từ khi đường cong lãi suất đảo ngược đến lúc xảy ra suy thoái. Lúc ngắn nhất là suy thoái xuất hiện 6 tháng chậm hơn đường cong. Còn trường hợp dài nhất là suy thoái muộn hơn tận những 48 tháng. 4 năm ư, voi cũng không chửa lâu như vậy. Có lẽ 99% các bác trong diễn đàn dẫu biết sau 4 năm sẽ có suy thoái thì vẫn mua bán phình phường.

Có thể thấy từ việc đường cong lãi suất đảo ngược sẽ xuất hiện suy thoái là hiện tượng có thực, mỗi tội xác suất của nó gần như 5 ăn 5 thua, tung đồng xu cũng không cho kết quả sai lệch mấy. Tức về mặt địa lợi không có gì để nói nhiều.

2.Thiên thời

Thiên thời ở đây là tình hình kinh tế chung toàn thế giới, nhưng về mặt này xem ra còn hỗn loạn hơn. Đơn giản vì các chuyên gia tài chính thế giới còn đang cãi nhau như mổ bò xem có khủng hoảng hay ko? Bởi vì thị trường đang bước vào vùng đất chưa ai biết, nên mọi kết luận đưa ra đều là hơi sớm, đều là có tính phỏng đoán. Có 2 cơ sở cho kết luận đó:

Thứ nhất là đường cong lãi suất đảo ngược. Thống kê cho thấy có 8 lần đảo ngược sẽ dẫn đến suy thoái, và có 3 lần đảo ngược ko dẫn đến suy thoái khuyến mại thêm 1 lần ko thấy đường cong bị đảo ngược. Thế nhưng lần này có điểm khác biệt hẳn hoi : những lần trước đều xảy ra theo thứ tự lợi suất 2Y lớn hơn 10Y , sau đó mới tới lượt 3M lớn hơn 10Y. Thế nhưng lần này khác hẳn, 3M lớn hơn 10Y trước, còn đến ngày 29/3/2019 thì lãi suất 2Y vẫn nhỏ hơn 10Y. Tức theo tiêu chí tổng kết năm 2008 thì vẫn còn chưa dẫn đến suy thoái, chỉ theo tiêu chí mới nhất thì mới có khả năng dẫn đến suy thoái. Chính hiện tượng 3M cầm đèn chạy trước 2Y này mới khiến giới chuyên gia mắt tròn mắt dẹt chả hiểu tại sao lại xảy ra như thế, đơn giản đây là vùng đất chưa ai gặp, chưa ai đề cập tới.

Lí do thứ 2 nói rằng đây là vùng đất chưa khai phá bắt nguồn từ hành động của các ngân hàng Trung ương. Trong khi FED ra sức tăng lãi suất thì ngân hàng trung ương châu Âu ECB hay Nhật bản BoJ đều đang giữ lãi suất âm, tức gửi tiền tiết kiệm ở ngân hàng thì còn phải mất phí nhờ ngân hàng giữ hộ tiền. Còn lợi suất 10Y của trung quốc thì thấp hơn của mĩ. Đây đều toàn là những hiện tượng xưa nay chưa từng có, vì mọi người vốn mặc định rằng lãi suất của FED là thấp hơn các nước ngoài G7.

Lí do thứ 3 ko kém phần quan trọng. Bởi vì đây không phải là đường cong lợi suất như được định nghĩa trong Chỉ số các chỉ số kinh tế hàng đầu (LEI leading economic indicators) của Hội đồng Quản trị CB (Conference Board là tổ chức bao gồm 1200 tập đoàn từ 60 nước) thì khái niệm đường cong đó thực sự là xác định theo lãi suất Kho bạc 10 năm trừ đi lãi suất cho vay. Rõ ràng ở đây media đã bóp méo khái niệm đường cong lợi suất theo ý của mình để phục vụ cho mục đích nào đó

Tóm lại là trong khi các chuyên gia tài chính thế giới còn chưa định lượng được hiện tượng này, chưa thể dùng mô hình toán học để chứng minh thực tế thì chúng ta lại đã có cao thủ kịp nhảy ra phán rằng đây là tiền đề của khủng hoảng. Xin cao thủ đó nhận 3 vái của em.

3.Về mặt nhân hòa

Nhân hòa ở đây là nhắc tới chính sách do con người vạch ra. Nói thiên thời địa lợi là xét vấn đề từ góc độ lí thuyết. Còn nhìn từ góc độ thực hành và điều hành thì vẫn còn nhiều chuyện để nói hơn nữa. Đó là tác động của chính sách sẽ ra sao? Nếu hiện tượng trên chắc chắn dẫn tới khủng hoảng thì chả lẽ mr trump và chính phủ mĩ khoanh tay đứng yên chấp nhận số phận? Với tổng thống mĩ khác thì em ko biết, nhưng với tỉ phú trump thì chắc chắn ông ta sẽ tìm cách xoay xở. Theo em mr trump chính là “choose one 2016” của nước mĩ, tức là người được thời cuộc chọn.

Theo cách hành xử của mr trump, trong tay ông ta ít nhất còn 6 lá bài để chống lại cuộc khủng hoảng lần sau. Ít nhất thì ông ta sẽ thừa sức đẩy khủng hoảng ra sau năm 2024, tức nó sẽ chỉ xảy ra sau khi ông ta kết thúc nhiệm kì thứ 2 của mình

Chúng ta đều biết các Hiệp định tự do thương mại là những biện pháp trọng cung cực kì quan trọng, nó có tác dụng thúc đẩy nền kinh tế còn mạnh hơn cả chính sách kích cầu nào đó. Đồng thời nó có tác dụng lan tỏa và lâu dài, trong khi kích cầu cứ hết tiền là tác động yếu đi rõ rệt. Và trong tay mr trump còn có hàng loạt lá bài kích thích nền kinh tế như vậy :

-FTA với EU

  • FTA với Nhật bản

  • FTA với Ấn độ

  • Thỏa thuận thương mại với Trung quốc

  • Quay lại tham gia vào CPTPP

  • Cải cách WTO

Trong các biện pháp trên, chỉ riêng FTA với Ấn độ, trung quốc và CPTPP sẽ giúp nước mĩ thông thương với non nửa dân số thế giới. Và chừng đó là quá đủ để kéo dài chu kì tăng trưởng kỉ lục này của nước mĩ. Còn việc thay đổi luật lệ của WTO tuy có hiệu ứng mạnh nhưng có lẽ quá trình đàm phán sẽ kéo dài bởi thành viên nào cũng mong muốn tranh thủ thêm lợi ích cho mình. Có lẽ kết cục thì những người sẽ phải chịu thiệt là Nga, BRICS ( trừ trung quốc), nam mĩ, châu Phi ……

Một yếu tố nhân hòa nữa là FED. FED ít nhất có thể giảm lãi suất đi 2 lần, qua đó mua cho nước mĩ thêm được 2 năm kéo dài tăng trưởng nữa.

Tóm lại câu chuyện “suy thoái sắp đến” về mặt thiên thời là vùng đất chưa ai biết đến, mọi người đều cùng phỏng đoán như nhau. Về mặt địa lợi là xác suất xấp xỉ như tung đồng xu. Với 2 góc độ này thì chiên za cũng giống như nhỏ lẻ, ưu thế không được là bao. Về mặt nhân hòa lại càng bất lợi cho ai nghĩ đến suy thoái. Bởi cả FED lẫn tổng thống mĩ còn có quá nhiều lá bài chống đỡ trong tay, và đều rất hiệu quả, rẻ tiền…

Kết luận : mr trump sẽ ra sức xoay sở để nước mĩ ko rơi vào tình trạng suy thoái trong nhiệm kì của ông ta. Và quan trọng là với việc khơi mào các cuộc chiến tranh thương mại, ông ta đã tự trang bị cho mình những vũ khí chống suy thoái cực kì rẻ tiền và đầy hiệu quả. Chỉ có các bác chim nhợn sẽ ko thik điều này